Cốc Nhiễm thừa nhận mình ra tay hơi hung ác, A Ly lại rât cố chấp, tình nguyện bị hắn bóp chết cũng không chịu nói thật.
“Không cho phép chết! Có nghe hay không? A Ly!” Cốc Nhiễm loạng choạng ôm thân mình mềm oặt, không chút phản ứng của A Ly, trong lòng đột nhiên thấy chua xót, ngón tay trắng nõn dùng sức nhắm chặt, các đốt ngón tay gồ lên.
“A Ly..ta không ép ngươi nữa, chỉ cần ngươi tỉnh lại, ta đáp ứng ngươi, ta không ép ngươi” Cốc Nhiễm hối hận vô cùng, hắn không nên bức nàng, nhìn A Ly nhắm chặt hai mắt mới cảm nhận được thì ra trong lòng lại đau như vậy, thì ra vẫn có chuyện kích thích tâm tư trống rỗng, ưu tư và chết lặng của hắn. Một tiểu thú lại làm cho hắn có tâm tư như một phàm nhân, tất nhiên A Ly trong lòng hắn không chỉ là một tiểu lửng chó, còn là cái gì thì ngay cả hắn cũng không hiểu được.
Cốc Nhiễm nhăn mi xuất thần, A Ly vốn đã chết đột nhiên nhảy lên rồi hướng bên ngoài đại điện chạy như điên. Thì ra là giả chết, trong mắt Cốc Nhiễm thoáng vẻ kinh ngạc sau đó đổi thành tức giận nhưng không vội ngăn cản nàng ma khóe môi nhếch lên thành một nụ cười.
A Ly cắm đầu cắm cổ chạy ra ngoài, trong đầu chỉ nghĩ làm sao thoát khỏi đại điện, cho dù có lao mình xuống Cửu Trọng Thiên để thoát khỏi ma trảo của Cốc Nhiễm cũng được, nhưng đột nhiên trước mắt xuất hiện chướng ngại vật, còn chưa kịp nhìn rõ thì đã đụng trúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-hoan-luong-ky/2002176/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.