“Ngươi có tin có người sẽ nguyện ý luân hồi cùng ngươi hay không?” A Ly không nhìn Cốc Nhiễm, thanh âm khàn khàn yếu ớt.
“Luân hồi một trăm thế.” Nàng lại bổ sung.
Cốc Nhiễm phát hiện A Ly khác thường, trong lòng lại mừng thầm vì mỗ thú đã có sơ hở, hắn ngồi xuống cạnh A ly, cúi đầu nghĩ nghĩ nói
“Chắc là sẽ không có người như vậy, ngươi đã từng gặp?”
“Ngươi thích Tô Phù Phong sao?” A Ly ông nói gà, bà nói vịt, nhìn chằm chằm Cốc Nhiễm hai mắt không muốn bỏ qua bất luận cái gì.
“Không thích.” Cốc Nhiễm không chút do dự.
“Vậy sao ngươi lại muốn cứu nàng?” A Ly không tin.
“Bởi vì Thiên Quân, ta không muốn lại làm hắn thất vọng”. Tám ngàn năm trước, vì cứu Cốc Nhiễm mà Thiên Quân suýt chút nữa đã hao hết tu vi, Cốc Nhiễm vẫn rất áy náy, sau đó hắn mất trí nhớ, trở nên vô dụng, Thiên Quân vẫn ngầm bảo vệ hắn, những chuyện này Cốc Nhiễm đều ghi nhớ trong lòng.
“Nhìn thiên tượng của Thiên Quân thì e là thời điểm tọa hoa sẽ không xa, hắn chắc là hi vọng sau khi hắn tọa hóa sẽ có người chiếu cố ngươi” giọng điệu của A Ly lộ ra vẻ bi thương và cảm thán, vừa rồi Cốc Nhiễm bất kính với Thiên Quân cũng không có nghĩa tình huynh đệ của bọn họ không tốt, chính vì cảm tình tốt cho nên hắn mới dám ngỗ ngược như vậy mà Thiên Quân cũng không trách hắn, tựa như một ca ca luôn bao dung cho đệ đệ của mình. Tây Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-hoan-luong-ky/2002174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.