Ra khỏi phòng thi, Lê Dương thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc thi này không thể so với những cuộc thi thông thường, độ khó rất cao, tuy khiêu chiến nan đề sẽ đem đến cảm giác thành tựu, nhưng khiêu chiến không ra thì vẫn khó chịu thôi.
Cậu có hai câu không chắc chắn lắm, ý phụ của câu cuối cùng còn chưa nghĩ rõ ràng.
Nhưng mà cậu không quan tâm nữa, thi cũng thi xong rồi.
Cùng lắm nhớ kỹ đề bài, về nhà nghiên cứu lại.
Kết quả có ra sao, cũng không quá quan trọng.
Dù tính đạt giải nhất, cậu cũng không cần phần thưởng là suất vào đại học S đâu.
Cuộc thi kết thúc đã hơn 10 giờ, ra khỏi địa điểm thi mặt trời đã lên cao.
Có cơn gió nhẹ từ từ thổi đến, trong ánh nắng và làn gió, cậu nhìn thấy Thiệu Nhất đứng dưới cây ngô đồng ở bên kia đường.
Tên này cố tình phô bày vẻ đẹp trai đấy ư.
Nắng không quá chói, hơn nữa còn đứng dưới bóng cây, anh vẫn đội mũ bóng chày, đầu tóc dường như mới cạo, nơi mũ không che khuất lộ ra chút vô lại nho nhỏ, cúi đầu, trong tay tuỳ ý mân mê một chiếc máy ảnh.
Không biết là vì khí chất hay điều gì khác, ngay cả sợi tơ hồng trên cổ anh cũng trông bớt ngu đi.
Trái lại còn khá xinh đẹp.
Bên kia đường giống với trường cậu, lổn nhổn các cửa hàng ăn uống nhỏ, văn phòng phẩm, tiệm trang sức, lúc này lui đến đều là học sinh.
Lê Dương đã trông thấy vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109739/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.