Sứ thần cười nói: "Không có không có, là công chúa quá nhát! Nên đã làm Dực Hoàng chê cười rồi! Như vậy thì chuyện liên hôn...?"
Dực Hoàng xua xua tay nói: "Không liên."
Nụ cười Sứ thần cứng lại, gượng gạo cười nói: "Một khi đã như vậy... Thôi thì thần xin cáo lui!"
"Trẫm muốn cưới công chúa Diệp Tuyết của Diệp quốc! Không phải liên hôn! Mà là cầu cưới!"
Vẻ mặt sứ thần khiếp sợ.
"Cái này... Cái này... Cái này!"
Toàn bộ đại thần Dực Quốc đều giật mình, nhưng nghĩ đến tên Dực Hoàng vừa mới kêu lên, tất cả đều ngậm miệng lại.
Mạch Phỉ có thể nói là cái tên cấm kị gọi trong toàn bộ Dực Quốc, trước kia có vài vị đại thần có quyền uy nói vài câu không tốt về Mạch Phỉ liền trực tiếp bị Dực Hoàng ra lệnh cho người kéo xuống chém đầu.
Nếu không đề cập tới Mạch Phỉ, như vậy Dực Hoàng tuyệt đối là một vị hoàng đế tốt, nhưng nếu chuyện gì có dính dáng đến Mạch Phỉ thì ai dám nói câu không phải, thì một giây sau Dực Hoàng sẽ liền biến thành bạo quân, lạm sát kẻ vô tội!
Tất cả đại thần Dực Quốc đều cúi đầu, phảng phất như không hề nghe thấy Dực Hoàng nói gì cả.
Dực Hoàng cười nói: "Trước tiên sứ giả có thể ở lại Hoàng cung, ngày mai trẫm sẽ chuẩn bị sính lễ ổn thỏa, rồi phái hộ vệ tốt nhất đưa sứ giả trở về Diệp quốc!"
"Được được được!"
Ngày hôm sau, chuyện Dực Hoàng cầu cưới công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327810/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.