Kiều Hiểu Tinh mơ mơ màng màng cảm giác có vật ấm nóng lướt trên cổ, trước ngực hơi lạnh. Cô giật mình mở mắt, quả nhiên là cô đang bị con sói đói nào đó đè xuống giường, hai tay anh chống hai bên sườn cô, đầu chôn trước ngực cô gặm cắn.
“Tử Kỳ…” Cô muốn ngăn cản anh nhưng miệng mở ra chỉ toàn là âm thanh rên rỉ, thân hình không tự chủ uốn cong lên, phía bụng dưới như có một luồng nhiệt nóng rực.
Nghe tiếng kêu vụn vặt của cô, Ngôn Tử Kỳ như được cổ vũ, càng ra sức liếm mút nhiều hơn.
“Được không?” Giọng nói trầm khàn mang theo chút lười biếng của Ngôn Tử Kỳ vang lên bên tai cô.
8 giờ sáng Ngôn Tử Kỳ phải lên máy bay đi công tác nước ngoài nên anh đánh thức cô dậy từ rất sớm. Do hai người chiến tranh lạnh nửa tháng, cộng với công việc dạo gần đây bận rộn, mấy lần đêm qua làm sao có thể thỏa mãn. Anh lật người đè lên cô, quyết định ăn sạch tiểu yêu tinh này một lần trước khi ra sân bay.
Kiều Hiểu Tinh chống hai tay lên ngực anh muốn đẩy ra, giọng cô mềm nhũn yếu ớt lạ thường: “Em buồn ngủ lắm, không làm đâu.”
“Em ngủ của em, anh làm của anh.” Anh cuốn lấy cánh môi mềm mại của cô, nụ hôn ôn nhu dần dần trở nên nóng bỏng, bàn tay phủ lên âm đế của cô, tìm điểm mẫn cảm xoa nắn.
“Sinh hoạt vô độ, bảo sao trước kia không người phụ nữ nào chịu được anh.” Kiều Hiểu Tinh bị hụt hơi, đẩy mặt anh ra rầm rầm rì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428285/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.