Sáng hôm sau, Kiều Hiểu Tinh uể oải đi bộ xuống hầm gửi xe, bỗng thấy bóng dáng một chiếc xe quen thuộc. Ngôn Tử Kỳ đang ngồi trên xe, cửa sổ mở ra, chăm chú nhìn cô không chớp mắt, dưới mặt đất đầy đầu mẩu thuốc lá.
Anh vẫn mặc bộ quần áo từ tối hôm qua, dưới mắt xuất hiện hai quầng thâm nhàn nhạt, trong mắt toàn là tơ máu. Chẳng lẽ Ngôn Tử Kỳ ngồi ở đây nguyên một đêm đợi cô?
Thật ra đêm qua ngay sau khi Kiều Hiểu Tinh lên taxi, Ngôn Tử Kỳ vẫn luôn đi phía sau, một đường đi theo xe của cô. Sợ cô lại tót cái trốn mất, anh ngồi trong xe canh giữ dưới toà nhà chung cư cả một đêm.
Kiều Hiểu Tinh theo bản năng đi về phía anh, nhưng vừa đi được mấy bước cô liền dừng lại, suýt nữa thì quên hiện giờ bọn họ đang cãi nhau. Rút cục cô quay đầu đi thẳng xuống hầm gửi xe, tự mình lái xe đến trường. Qua gương chiếu hậu, cô thấy anh cũng khởi động xe chạy theo sau.
Đỗ xe xong xuôi, cô xách túi đi về phía giảng đường, bỗng có một bàn tay giữ cô lại. “Tinh Tinh.”
Bước chân của Kiều Hiểu Tinh hơi chậm lại, cô không quay đầu, cố gắng dùng giọng nói xa cách để đáp lại anh: “Ngôn tiên sinh, chào anh.” Nói xong cô không nhanh không chậm hất tay anh ra, tiếp tục đi về phía trước, chẳng hề ngoảnh đầu lại dù chỉ một cái.
Ngôn Tử Kỳ ngẩn người, không ngờ giọng điệu cùng thái độ của cô lại lạnh lùng lãnh đạm đến thế.
Anh chưa từng thấy Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428284/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.