Tối hôm đó
Minh Châu vẫn ngồi trên xích đu ngẩn ngơ nhìn ánh trăng tròn vằng vặc mặc kệ Ánh Dương Ánh Nguyệt đang sốt ruột đã cầm sẵn quần áo dự tiệc trên tay đứng đó hối thúc:
“Hoàng Hậu Nương Nương của em ơi, xin người đừng như thế, mau thay quần áo dự tiệc thôi, Hoàng Thượng đang đợi ở đó rồi”.
Minh Châu mắt không nhìn hai người kia có bao nhiêu nóng lòng, vươn tay lấy miếng táo trên bàn ăn nốt:
“Không đi, bảo Lục Chiêu Nghi qua đây thế chỗ ta dự tiệc đi”.
“Sao có thể được, Lục Chiêu Nghi sao dám đứng gần Hoàng Thượng nữa chứ, lần trước đã bị dọa cho sợ khóc thét lên rồi”. Ánh Dương nói
Ánh Nguyệt quỳ bên cạnh Minh Châu ôm lấy tay nàng không ngừng rung lắc:
“Hoàng Hậu, em xin người đấy, mau đi thôi”.
Minh Châu ngẩng đầu lên trên vẻ mặt bất lực giả vờ không nghe, không biết, mặc kệ ai đến năn nỉ cũng không có ý định muốn tham gia bữa tiệc tối nay.
Lúc này tại bữa tiệc tối Kiêu Vương vẫn ngồi đó an tĩnh, nhìn mọi người vui vẻ nói chuyện, Mộc Nhi cũng bước lên trước mặt Kiêu Vương, nàng kính cẩn nâng ly lên:
“Hoàng Thượng, Mộc Nhi đã lâu không đến Kiêu Quốc, xin dùng rượu để thay lời chào”.
Bên dưới cũng có một cung nữ hầu rượu bước lên trên rót cho Kiêu Vương một chén, chàng chỉ nhìn lướt qua một cái rồi gật đầu nhìn Mộc Nhi:
“Đã lâu không gặp, Quận Chúa đã lớn như vậy rồi”.
Mộc Nhi uống trọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3456727/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.