🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giản Kiều nâng khối sơn thủy mã não này lên, tựa như đã đông cứng lại ngồi ở trên ghế sa lon.

Đôi mắt đen của cậu tĩnh lặng như một đầm nước không nguồn, khí tức u buồn lan tràn trong đó.

Cũng không ai biết giờ phút này cậu đang suy nghĩ điều gì.

” Đại nhân, sắc trời không còn sớm, chúng ta nên về rồi.” Tới gần chạng vạng, hai tên quản gia mới rón rén đi tới một bên ghế sô pha, cẩn thận từng tí mở miệng.

” A, trời đã tối rồi sao ” Giản Kiều như thức tỉnh từ trong một giấc mộng dài dằng dặc, khắp khuôn mặt đều là hoảng hốt biểu tình.

Cậu nhìn đường phố bị màn đêm bao phủ, rồi lại nhìn ngọn nến bên cạnh, lúc này mới đem khối sơn thủy mã não kia nhẹ nhàng bỏ vào trong hộp. Nhưng mà, thời điểm đang đóng nắp hộp, cậu đột nhiên đình chỉ lại tất cả động tác.

Cậu nâng hộp lên, bất động thật lâu.

” Đại nhân, cần phải đi rồi.” Hai tên quản gia nhắc nhở lần nữa.

Giản Kiều xoa xoa huyệt thái dương, mỏi mệt hỏi: “Các cậu nói xem, tôi có nên có nên đánh một cái lỗ trên đó, biến nó thành mặt dây chuyền hay không?”

Cậu đã đã cả bị vướng vào vấn đề này cả một buổi trưa.

Hai tên quản gia anh nhìn tôi một chút, tôi nhìn anh một chút, sau đó lựa chọn trầm mặc. Chủ nhân coi khối mã não này là trân bảo, cho nên bọn họ cũng không dám có suy nghĩ lung tung.

Giản Kiều tựa hồ cũng không cần câu trả lời của hai người, sau đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-luon-co-thien-thu/992503/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.