"Anh làm gì mà run thế? Mạnh mẽ lên coi nào."
Lạc Thiên Kỳ vỗ mông Phó Hàn Phong cái bốp.
Hắn giật mình nhảy dựng lên sau đó mím môi nhìn y, vẻ lạnh lùng thường ngày gì đó đều quăng đi hết, thay vào đó là ánh mắt lo lắng, mặt mũi nhăn nhó đáng thương, tay chân luống cuống không biết để chỗ nào.
Nhìn cánh cổng lớn vững vàng đóng kín như tường thành trước mặt, cả đời Phó Hàn Phong chưa từng trải qua sợ hãi nay lại chân tay run lẩy bẩy. Lạc Thiên Kỳ vẫn là nhịn không được mà cười lớn.
"Hahaha Phó Hàn Phong, anh bày cái bộ dạng như thiếu nữ e thẹn cho ai coi vậy? Cười chết em."
Phó Hàn Phong bất đắc dĩ nhìn y, cái này đâu phải do hắn muốn đâu, tại hồi hộp quá nên mới phản ứng vậy thôi. Trước đây đều gặp cha của y với thân phận tổng tư lệnh, là cấp dưới của ngài ấy, nay lại ra mắt với cương vị bạn trai, ai mà không hồi hộp cho được. Hắn sợ lỡ hắn thô lỗ quá khiến hai vị kia phật lòng, thì sao rước được người về đây.
Lại nhìn qua Lạc Thiên Kỳ đang ôm bụng cười ngã nghiêng bên kia. Phó Hàn Phong thở dài bất lực.
Thôi thì cùng lắm bắt cóc người đi vậy.
Thấy hắn hết nhìn mình rồi nhìn vào bên trong, chân nửa muốn tiến nửa muốn lùi, Lạc Thiên Kỳ thật lòng bất lực. Đánh vào vai hắn một cái cho tỉnh táo, chưa kịp để hắn ú ớ đã kéo người vào trong.
Những robot quản gia đã xếp hàng đợi sẵn, thấy hai người bước vào liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547515/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.