Mọi thứ cũng đã trở về vị trí vốn có với nó, Lạc Vũ trở lại ngai của mình, những tên phản đồ bị bắt và quăng vào biển lửa, riêng Vương Nhĩ Tân thì được ưu ái hơn, hắn trực tiếp bị dẫn đi tiếp nhận những món quà mà Lạc Thiên Kỳ tặng, tất nhiên những món quà đó không hề tốt đẹp gì.
Hai người ở lại đây chơi vài bữa. Dù không thích Ái Lạc Minh cho lắm, nhưng vì hắn ít nhiều cũng giúp mình với lại phản ứng sốt sắng của Lạc Thiên Kỳ, Lạc Vũ phải cắn răng cho Ái Lạc Minh ở lại, chứ thật ra là muốn đuổi đi lắm rồi đấy, Thiên Sứ sao không về Thiên Đàng mà ở, cứ đu theo con trai ông là thế nào nhờ.
Lạc Vũ mặc dù đã cho người sắp xếp phòng riêng cho Ái Lạc Minh, nhưng không hiểu sao vừa dọn phòng nào thì phòng đó liền có chuyện, không sập giường thì cũng sập tường. Hết cách ông đành để cho hắn ở chung phòng với con trai mình.
Tên mặt dày nào đó được như ý nguyện ngày nào cũng cười toe toét mà đu theo Lạc Thiên Kỳ, tinh thần phấn chấn tươi rói tỏa khắp Địa Ngục u ám. Lạc Thiên Kỳ vì thế lúc nào cũng nhìn hắn như nhìn tên dỡ hơi.
Đêm trước ngày rời khỏi, Ái Lạc Minh cùng Lạc Thiên Kỳ nằm trên giường, mặt hai người đối vào nhau. Ái Lạc Minh thích thú đưa tay chạm vào chiếc mũi nhỏ của y mà đùa nghịch, Lạc Thiên Kỳ cũng không hề phản kháng. Y nhận ra từ tận sâu bên trong, y không hề bài xích những hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547466/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.