Mã chưởng quầy chỉ đành phải từ bỏ, nhưng vẫn hơi không cam lòng, ngồi một bên lẩm bẩm: “Nếu Trần gia biết thế tử hầu phủ coi trọng cô nương thì sẽ liều mạng nịnh bợ cô nương cho mà xem, lúc đó ai còn dám ngáng chân chúng ta nữa chứ? Chúng ta không nói với bên ngoài nhưng vẫn có thể để lộ chút tin tức cho Trần gia mà. Dù sao chuyện này cũng liên quan tới thế tử hầu phủ, bọn họ cũng chẳng dám lộ ra ngoài, thế tử tự nhiên cũng sẽ không biết.”
“Không được là không được.” Tô Ngọc Uyển xụ mặt.
Mã chưởng quầy chép miệng, tiếc nuối nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Tô Ngọc Uyển đổi đề tài: “Trần tam lão gia đã tới tìm lão thương lượng chuyện mua vườn trà chưa?”
Mã chưởng quầy lắc đầu, “Vẫn chưa, nhưng mà phỏng chừng cũng sắp rồi.”
Tô Ngọc Uyển quay sang phân phó Lập Xuân: “Ngươi đi kêu Hạ Chí mang sổ sách tới đây, chỉ cần mang sổ chính tới là được.”
Lập Xuân lĩnh mệnh rời đi, chỉ một lát đã hồng hộc chạy về, chưa vào tới cửa đã cao giọng nói: “Cô nương, Trần lão phu nhân cùng với đại phu nhân, tam phu nhân tới.”
“Hả? Bọn họ tới đây làm gì?” Tô Ngọc Uyển nghi hoặc nói.
Từ khi nhà nàng dọn đến phủ thành này, mặc dù cách cũng không xa nhưng Trần lão phu nhân, Khương thị và Triệu thị cũng chưa từng ghé qua bao giờ, trước nay đều là Ân thị đi thỉnh an Trần lão phu nhân. Hôn nay vì sao đám người Trần gia này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101177/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.