Hai anh em chơi với nhau từ nhỏ đến lớn nên tâm ý tương thông, Tô Thế Xương rất nhanh đã hiểu được ý của Tô Thế Thịnh, quay đầu nói với Tô Ngọc Uyển: “Tỷ, không phải tỷ cũng mua vườn trà ở phụ cận Huy Châu sao? Hay là chúng ta cũng mang Mạnh di nương theo, rồi an trí bà ấy ở lại thôn trang là được.”
Tô Thế Thịnh không nghĩ tới chuyện này, lúc này nghe được Tô Thế Xương nói như vậy thì hai mắt sáng lên, vô cùng chờ mong mà nhìn về phía Tô Ngọc Uyển.
Tô Ngọc Uyển cũng rất hi vọng Tô Thế Thịnh có theo cả nhà đến phủ thành. Cảm tình cần phải thường xuyên bồi dưỡng mới tốt, nếu bây giờ không mang theo Tô Thế Thịnh đi cùng mà để hắn ở lại đây, không nói Ân thị sẽ bị người ta nói ra nói vào là mẹ cả không độ lượng, mà ngay cả thanh danh của nàng và Xương ca nhi cũng không tốt được đến đâu. Lâu dần tình cảm của Tô Thế Thịnh với bọn họ cũng sẽ phai nhạt, nếu người có tâm lại thường xuyên ở bên xúi giục, Tô Thế Thịnh rất có khả năng sẽ nảy sinh mâu thuẫn, thậm chí là làm chuyện có lỗi với đại phòng.
Còn Mạnh di nương trong mắt Tô Ngọc Uyển cũng chỉ là người râu ria, nàng đã có thể vì Tô Thế Thịnh mà tha cho bà ta một lần, tự nhiên cũng có thể vì Tô Thế Thịnh mà mang bà ta đi phủ thành thêm lần nữa.
“Được, chủ ý này không tệ.” Nàng cười nói.
“Thật ạ?”Tô Thế Thịnh vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101113/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.