Hai người lặng im không nói gì, bên ngoài mưa gió bão bùng khủng khiếp, mưa bị gió thổi xối xuống cầu thang, trên mặt đất lưu lại một vệt nước lộn xộn.
Trà Lê cũng không nhớ rõ ở Thành phố Noah có trận mưa lớn như vậy không, chính anh cũng chưa từng trải qua cảm giác tan nát cõi lòng như vậy bao giờ.
– Em chỉ là em, em không phải ai khác. – Trà Lê nói.
Úc Bách không nói gì, hai mắt đỏ lên, lặng lẽ nhìn anh.
Trà Lê nói:
– Nếu như anh ta lựa chọn rời khỏi anh, rời khỏi thế giới của các anh, muốn tiến vào thế giới truyện tranh để sống, vì sao anh còn đuổi theo vào quấy nhiễu anh ta? Anh cũng không phải người tốt.
Im lặng một lát, Úc Bách nói:
– Lúc đầu anh không muốn vào đây. Cậu ấy biến mất được nửa năm, anh đã đi tìm kiếm cơ sở kia, biết được cậu ấy đã lựa chọn đến truyện tranh để sống, tuy là anh rất sốc, nhưng cũng chấp nhận đây là sự thật. Anh cũng cho rằng…thế này cũng rất tốt, hy vọng là cậu ấy có thể có được một cuộc sống bản thân mong muốn ở trong thế giới truyện tranh.
Kế tiếp sau đó chắc chắn sẽ được chuyển tiếp bằng từ “nhưng”. Đồng thời Trà Lê cũng dự cảm được gì đó, thời điểm Úc Bách xuyên vào đây thì anh cũng thức tỉnh ý thức mình là một nhân vật truyện tranh, rất nhanh là có người xuyên truyện tranh tiến vào, ban đầu anh cho rằng hai chuyện này trước sau cùng đồng loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3523417/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.