Khí hậu ở Thành phố Noah luôn luôn ấm áp và khô ráo, bầu trời hầu như trong xanh hàng ngày. Thế nhưng thời tiết lúc này thật bất thường, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, che đi từng tầng ánh nắng, trên nóc của tòa nhà hơn ba mươi tầng, gió thổi từng cơn, những đám mây phía xa dường như đang ấp ủ một trận sấm chớp mưa bão.
– Anh muốn nói gì? – Trà Lê thật sự bối rối, lại nói, – Chúng ta cũng không mang ô, hơn nữa trên sân thượng này không có cột thu lôi thì phải? Hai chúng ta không thể ở một nơi quá cao trong cơn giông bão thế này được.
– … – Nét mặt Úc Bách đầy nghiêm trang, nghiêm túc nhìn Trà Lê, nói, – Điều anh muốn nói còn khủng khiếp hơn giống tố, em phải chuẩn bị tâm lý.
Trà Lê bị biểu cảm của hắn lây nhiễm, không khỏi trở nên lo lắng.
Úc Bách nói:
– Anh đã tính cả đời sẽ không nói ra chuyện này, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại của thành phố Noah, tình thế sắp mất kiểm soát, người tự sát sẽ càng này càng nhiều, chúng ta không có năng lực đi cứu từng người một…
Điện thoại tiếp tục rung lên bởi cảnh báo từ APP Trung tâm Thông tin Cảnh sát, Trà Lê run rẩy mở ra xem, các chấm đỏ không ngừng tăng lên, vừa mở ra, ba điểm sự cố cấp độ đỏ sậm cùng lúc hiện ra.
Trà Lê ngẩng đầu nhìn mây đen trên bầu trời, nó giống như cảnh tận thế trong giấc mơ của anh. Vừa rồi trong sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3523416/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.