Để báo đáp lòng tốt của Úc Bách đã hỗ trợ làm tài xế, Trà Lê đồng ý yêu cầu “uống một tách trà” mời hắn vào nhà mình. 
Sau khi đi qua khu vườn nhỏ, cả hai bước vào ngôi nhà hai tầng này với giá thuê hàng tháng là 500 nhân dân tệ. 
Hiển nhiên là Trà Lê rất ít khi tiếp đãi khách ở trong nhà, sau khi mang Úc Bách vào nhà thì anh lộ ra vẻ bối rối và không biết phải làm gì. 
Úc Bách lại rất tự nhiên đi thẳng ra giữa phòng khách tầng một quan sát nhà của Trà Lê. Căn nhà này chỉ có đồ dùng và nội thất rất cơ bản, trang trí không sang trọng, nhưng mọi thứ từ sân vườn đến nội thất đều rất ngăn nắp, rèm cửa, các loại vải khác và đồ trang trí đơn giản đều tươi sáng và tươi mới. 
Trà Lê suy nghĩ một lúc rồi đi vào bếp, lục lọi hộp và tủ, rất nhanh ra ngoài với tay không, tiếc nuối nói: 
– Nhà tôi không có trà, chỉ đành mời anh uống nước lọc vậy. 
Úc Bách giật mình không tin nổi: 
– Sao lại vậy được? Trong nhà cảnh sát Trà không có trà cơ á? 
Vẻ mặt Trà Lê không biểu cảm, nói: 
– Không có gì buồn cười, nước lọc cũng không có. 
Một lát sau, anh đặt cốc nước còn một nửa lên bàn trước ghế sofa. 
Úc Bách rất tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn gần đó, uống một ngụm nước trong cốc rồi nói: 
– Anh cảnh sát, người nhà anh đâu? Họ không sống cùng với anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3408743/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.