"Nếu nói vậy thì những âm mưu thâm độc các người sắp đặt chia rẽ tôi và Tuyết Nhi thì xem là thế nào? Những việc các người làm với cô ấy không tính là vô tình vô cảm à? Năm năm qua tôi xém bước vào cửa quỷ môn quan bao nhiêu lần không phải các người rõ nhất sao? Cô ấy sống khổ sở không biết tình yêu là gì suốt năm năm đó lại được các người xem là điều đương nhiên hả?", anh giận dữ chất vấn Trịnh Mỹ Kỳ, tròng mắt đỏ ngầu hằn tia máu li ti.
"Nếu cô ta không xuất hiện, anh không yêu cô ta thì đâu có chuyện gì xảy ra.", Trịnh Mỹ Kỳ cố chấp bất phân trái phải.
Huỳnh Công Nam cười lớn: "Muốn chối bỏ tội ác của mình cũng nên tìm một lý do hợp lý hơn."
"Vì cô ta anh mới vô tâm với bọn em, bất chấp đúng sai bênh vực, cũng chỉ vì sự xuất hiện của cô ta mà tình yêu thuần khiết bọn em dành cho anh đều bị vấy bẩn, còn không phải tại cô ta thì tại ai.", Trịnh Đình không cam tâm, mắt đỏ ngầu cãi lại.
"Dừng.", anh giơ tay cắt ngang đoạn đối thoại, lạnh lùng cất lời: "Tội ác các người bày ra chỉ muốn dùng những điều vô lý này bao biện sao? Nếu nói suông bằng miệng có thể chống chế lỗi lầm thì tôi có thể đưa ra vài lý do thuyết phục hơn các người nhiều..."
"Anh không quan tâm tới những tình cảm em dành cho anh sao? Bọn em chỉ vì yêu anh thì có tội tình chi?", Trịnh Mỹ Kỳ yếu ớt nhìn anh, ánh sáng duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767342/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.