"Công Nam.. Là cô ta đặt bẫy, em.. Em bị cô ta lừa.", Trương Thuỵ Yến nhào tới, siết chặt tay anh, không thể thua, không thể thua được.
Huỳnh Công Nam nhìn xuống bàn tay mình, mạnh tay hất ra làm cô ta lảo đảo lùi về phía sau: "Tôi đã cho cô một cơ hội, là do cô không biết nắm bắt.", sau đó xoay sang Phạm Trí Viễn: "Gọi người đưa cô ta đi, tôi sẽ xử lý sau."
Anh chính là một người lạnh lùng như thế, sống càng lâu càng không thấy hơi ấm nào tồn tại.
"Okay.", Phạm Trí Viễn cười tươi, lấy điện thoại gọi người đến.
Trương Thuỵ Yến không tin được, nước mắt ngắn nước mắt dài lắc đầu: "Anh... Sao anh đối xử với em như vậy, nhiều năm qua em hy sinh cho anh bao nhiêu, anh không cảm động một chút nào sao? Cô ta làm anh tổn thương biết bao năm, anh lại luôn bênh vực... Anh có thấy mình quá không công bằng, quá thiên vị không hả?"
Không có ai đáp lời, Trương Thuỵ Yến dựa vào tường tiếp tục hét lên: "Địa vị, nhan sắc, tất cả em đều hơn cô ta, vậy mà anh không một lần nhìn em, chưa bao giờ xem em là một lựa chọn, tại sao? Anh nói đi, tại sao? Dù em có làm bao nhiêu việc, có nói bao nhiêu lời cũng không bằng một lần xuất hiện của cô ta... Cô ta có gì đáng để anh phải hy sinh? Có gì đáng để anh phải yêu thương tới không màng tính mạng của bản thân? Anh nói đi."
Bao năm qua, bất kể lúc anh buồn bã hay chán chường đều là cô ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767334/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.