*Lời tác giả: Tên chương tác giả dùng sát nghĩa, không phải dùng ẩn ý nha... Nó đúng thật là "Đêm xuân" theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen nên mọi người đừng thắc mắc "Không phải ý nghĩa câu này là chỉ đêm tân hôn hay sao?"
Ai cũng thoáng giật mình vì sự đột ngột của cô ta.
"Chưa say hả?", Trần Tuyết Nhi nghiêng ngã nhìn cô ta, sau đó lại lớn giọng: "Cô bé hiểu lầm rồi cô bé ơi, anh ấy nói là hôn ước với chị, anh ấy đã thề phải lấy chị làm vợ từ lúc còn bé, người đó là chị... Trần Tuyết Nhi... Chứ không phải em... Trương Thuỵ Yến đâu.. Bớt mơ mộng cô bé à."
Huỳnh Công Nam biết cô đã say nên không chấp nhất, đỡ cô vào lòng: "Em không cần quan tâm lời cô ta nói."
Trương Thuỵ Yến mơ màng nhìn anh, vẻ không tin: "Chị ta nói thật không? Người anh nói không phải là em, mà là chị ta hả?"
Sao có thể là chị ta, là mình mới đúng, nói dối chắc chắn đang nói dối.
"Đúng vậy, người tôi nói chính là em ấy.", Huỳnh Công Nam mỉm cười dịu dàng vuốt ve mái tóc rối ren của cô.
Trên đời này chỉ duy nhất một người khiến anh yêu say đắm, cũng chỉ tồn tại duy nhất một người khiến anh muốn dịu dàng bảo vệ, chỉ duy nhất một Trần Tuyết Nhi.
Anh không tin vào duyên phận, nhưng từ khi gặp được cô anh mới biết thế nào là ý trời, thế nào là định mệnh và thế nào là có duyên nhưng không nợ.
"Lý do anh không đi du học, anh không chịu sang ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767322/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.