"Cô ta sống ở đây với Công Nam à?", Lê Cẩm Tiên tròn xoe mắt nhìn Trần Tuyết Nhi.
Trương Thuỵ Yến nghe vậy thì cười thầm trong lòng, nhỏ giọng: "Em và anh ấy không có chuyện gì thật mà, mấy lần em không ngủ được mới qua phòng anh ấy, em cũng không cố ý gọi anh ấy vào phòng em nhờ giúp đỡ đâu, chị đừng suy nghĩ nhiều."
"Không ngủ được?", Lê Cẩm Tiên nhướng mắt nhìn cô ta.
"Vào phòng?", Trần Tuyết Nhi liếc Huỳnh Công Nam.
Trương Thuỵ Yến nhanh chóng chen lời, không cho Huỳnh Công Nam kịp mở miệng: "Chị đừng trách, đều do em tìm anh ấy, nếu sau này chị không muốn thì em không nhờ anh ấy giúp nữa, chị đừng giận."
Cô ta cụp mắt như chú cún con tội nghiệp bị bỏ rơi giữa đường, dáng vẻ đáng thương không sao che giấu được.
"À... Vậy hả? Vậy sau này đừng tìm nữa là được.", Trần Tuyết Nhi rời mắt khỏi anh, nhìn cô ta cười tươi.
Chuyện gia đình sau này xử lý, hiện tại ở bên ngoài, bạn bè lại đầy ra, chừa chút mặt mũi lại cho cả hai, sẵn tiện xem xem cô ta còn vở kịch nào muốn diễn nữa.
"Em... Chị... Chị rộng lượng quá, anh Công Nam đúng là có phước mới cưới được chị về làm vợ, đâu như em, hôn ước gia đình đã định sẵn từ bé mà còn không được chấp thuận nữa là.", Trương Thuỵ Yến giở giọng oan ức, nói lấp lửng cho mọi người tò mò.
"Bớt nói nhảm, vào nhà đi.", Huỳnh Công Nam lập tức lạnh giọng, thoáng liếc sang cô ta.
Trương Thuỵ Yến khựng lại, mặt gượng cười: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767321/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.