"Hôm nay thời tiết đẹp thật, biết vậy em cho gia đình đến cổ vũ em rồi." Trần Tuyết Nhi tủm tỉm cười, chân đạp xe chậm rãi hưởng thụ cảnh đêm, con đường về nhà đã biết bao lần đi qua, quen thuộc đến mức nhớ màu của từng ngôi nhà hay thuộc tên cả những hàng quán, nhưng hôm nay không hiểu sao cô lại thấy thật lạ, cảm giác cũng thật mới mẻ.
Cô xoay mặt sang nhìn Huỳnh Công Nam, nói tiếp: "Anh nói xem chúng ta biết nhau từ khi nào, em cũng thật tò mò về quá khứ, nếu đoán không lầm thì anh cũng sẽ không thích em chỉ vì em bị nhà anh đụng trúng vậy đâu, lúc đó em xấu xí vậy cơ mà."
"Chúng ta biết nhau từ lúc em còn nhỏ, có lẽ em quên rồi. Lúc đó em thường đi chơi với đám con nít, có lần chạy sang xóm anh chơi như đi giao lưu vậy đó. Lúc đó gia đình anh còn ở nhà cũ, thấy vui nên anh cũng muốn tham gia nhưng họ không đồng ý, họ nói nhà anh giàu còn anh là con cưng của ba mẹ nếu để anh bị trầy xước hay có chuyện gì lại làm ầm ĩ lên. Từ lúc dọn về nhà cũ anh không có bạn, chỉ biết đi học rồi về nhà với ba mẹ, bạn bè xung quanh cũng không muốn chơi với anh. Đứng ở ngoài sân nhìn họ cười đùa với nhau, lúc đó anh thật sự muốn hoà nhập với mọi người."
Anh nhìn sang cô mỉm cười rồi xoay lại nói tiếp: "Lúc anh đang đứng đó thì có một cô bé nhỏ nhắn, da hơi ngâm, mắt to tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767288/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.