"Hôn nhau thật sâu, nhớ nhau thật lâu"
Hôn đến trời đất quay cuồng, Trần Tuyết Nhi mới chịu buông tay thoả mãn ôm chăn ngủ, để lại cho ai kia một bầu tâm tình không biết giải toả thế nào.
Phải biết rằng đang ở độ tuổi thành niên, về phương diện này rất nhạy cảm và cũng rất hứng thú, bị chơi đùa xong lại bị bỏ rơi, cảm giác đó có nam nhân nào thấu hiểu?
Huỳnh Công Nam cười lắc đầu, hôn nhẹ vào trán cô: "Em nhóm lửa giỏi lắm.", nói xong lén đi về phòng tắm đêm.
Ngủ thẳng một mạch đến sáng, Trần Tuyết Nhi tỉnh dậy với trạng thái tràn đầy sức sống, chỉ có điều hai mắt lại sưng húp. Cô cảm giác hình như tối qua mình hôn ai đó, cảm giác quen thuộc đó cũng chính là điều mà cô đã tìm kiếm từ lâu.
Cô lặng lẽ sờ môi mình: "Vậy không lẽ là mơ. Nhưng sao cảm giác lại chân thật, còn có cả hương thơm, hương gì ấy nhỉ? Bạc hà mát lạnh ư? Không phải, là hương gì đây, quen quen mà nhớ không được.", vừa nói vừa nhìn vào gương đánh răng, mũi còn hít hít xung quanh.
Hôm nay Trần Tuyết Nhi quyết định thay đổi phong cách.
Quần jogger đen ôm sát phần eo và chân, phối với áo croptop trắng, khoác thêm chiếc áo khoác jean hở vai, nhìn rất cá tính lại còn rất quyến rũ. Vòng eo thon gọn được phô ra, vòng ba căng tròn cũng được nâng lên không ít, dáng người nhỏ nhắn nhưng đầy đủ tiện nghi.
Mang thêm đôi giày trắng Trương Lệ Thu mới mua, xách một cái túi đeo chéo vừa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767274/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.