_Đình Ninh Triển! Người ở bữa tiệc lần trước, thân thế ra sao vậy?
_Em hỏi lần thứ tư rồi, làm ơn nói cho em biết đi. À...à một chút thôi cũng được.
_Đình Ninh Triển!! Xem như em cầu xin anh.
_Haizz...
Ninh Triển đang xem lại một vài số liệu cần thiết từ các văn kiện gửi lên của quý trước, rốt cuộc cũng không xem nổi với Giang Hạ. Trong khi anh dồn toàn lực để tập trung làm việc thì ranh con phiền phức này lại ngồi đó nhai đi nhai lại mấy chuyện không đâu. Người ngồi không được liền đi đi lại lại trong phòng, cứ thế lảng vảng trước tầm mắt anh.
Cho dù Đình Ninh Triển anh có mười cái đầu cũng không tập trung được. Dường như anh mất hết kiên nhẫn, ngón tay đang mân mê cây bút liền ném lên bàn, sắp văn kiện cũng được tùy tiện đùa qua một bên. Âm thanh xô đẩy, đổ ngã của các đồ vật trên bàn khiến Giang Hạ đang loay hoay đi lại trong phòng cũng phải dừng lại.
Người đàn ông mang nét mặt không chút thoải mái khiến cho gian phòng phút chốc cũng ảm đạm theo. May mắn thay ai kia còn nhận ra rằng bầu không khí đang thay đổi theo chiều hướng khác nên mới ngưng lời. Giang Hạ dừng lại, ánh mắt có chút chột dạ, không dám ngước lên để quan sát xem sắc mặt người kia hiện giờ ra sao.
Hiển nhiên sắc mặt Ninh Triển bây giờ cực kỳ tệ, mặt anh đen hơn đáy nồi rồi...
Ninh Triển ngã lưng dựa vào ghế xoay, một tay vuốt vuốt nơi ấn đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3721826/chuong-72.html