Chương trước
Chương sau
Quế Quân tận lực mút mát hồi lâu, Hiểu Ngư bị cuốn theo mà ánh mắt mơ màng như nước hồ thu, đột nhiên cô cảm thấy cũng có chút thích.

Tay anh càng không thể yên vị từ từ di chuyển xuống bên dưới, cách lớp vải mà mạnh dạn xoa nắn khối mềm như thạch kia. Hơi thở Hiểu Ngư dưới tác động của anh cùng sự cọ xát từ quần áo trở nên dồn dập, lồng ngực bắt đầu phập phồng theo đó. Cô đưa tay hơi đẩy anh ra, miệng nhỏ phát ra vài tiếng ngâm.

_Um...đừng. Đang là ban ngày...

_Không sao, cửa đóng hết rồi.

Hiểu Ngư nhìn anh lắc đầu, trên mặt đã xuất hiện rạng mây hồng một mảng ửng đỏ

_Tôi...tôi ngại... Lỡ quản gia gõ cửa thì phải làm sao...?

_Không có việc quan trọng bà ấy tuyệt đối không làm phiền.

Quế Quân mặc kệ những lý do cô đưa ra, tay vẫn tiếp tục việc đang làm. Anh đưa tay mở ra cúc áo khoác bên ngoài của cô, khoá váy sau lưng được kéo xuống cả vạt váy trên không còn sự níu giữ liền tuột xuống bụng, tà váy bên dưới cũng vén lên tận đùi. Bộ dạng cô bây giờ quần áo xộc xệch nữa kín nữa hở trông quyến rũ hút người vô cùng, càng làm cho người khác nhìn vào một phen muốn bắt nạt.

Quế Quân không cởi ra hết vì sợ cô nhiễm lạnh, còn hỏi lại cô có lạnh không. Anh thì sợ cô lạnh, cô thì trái lại cả người cứ như có ngọn lửa đang nhen nhóm cháy lên. Bụng dưới đột nhiên nóng lên, cảm giác bức rức khó chịu vô cùng.

Quế Quân chạm tay xuống h.uyệt nhỏ bên dưới, đáy quần đã ẩm ướt một mảng. Khóe môi anh nhếch lên một nụ cười nhạt phong lưu, tay kia vẫn xoa ng.ực mềm mại của cô đồng thời dùng tiếng nói trầm thấp ẩn đầy dục vọng của mình thì thầm.

_Mới xoa một chút đã ướt?

Giọng anh trầm thấp mang theo chút ấm nóng hòà với hơi lạnh đồng loạt thổi vào tai Hiểu Ngư, cơ thể cô nổi lên phản ứng rùng mình một cái, không được tự nhiên mà quay đầu né tránh.



Cơ thể này dưới sự dạy dỗ của anh ngày một trở nên mẫn cảm, thành thật hơn, mềm mại như nước.

Quế Quân buông tha nhũ thịt đã sưng đỏ bên trên, anh lân la xuống dưới ngón tay giữa xoa nhẹ lên nụ hoa e ấp với nhụy hoa lấp ló kia, một ngón khác theo khe hở qua lại se se mấy cái, dính lấy tràn đầy dịch trắng, thuận tiện lòng bàn tay cũng đều đặn vuốt ve lên xuống.

_Um.. ha...Đừng xoa...

Hiểu Ngư vặn vẹo thân mình liên tục thở ra hơi nóng, bụng dưới đã một cổ nóng ran. Hai tay cô bấu lấy tay anh ngăn lại động tác ngang ngược kia.

_Chú... đừng xoa nữa. Tôi khó chịu...

Quế Quân nhìn cô hửm một tiếng, còn thảnh thơi trêu chọc cô rằng khó chịu ở đâu phải nói rõ để anh biết. Hiểu Ngư như phát điên lên, anh cứ liên tục nói nhỏ lẩn quẩn bên tai. Mang tai đỏ lên phừng phừng nóng hỏi, sống lưng cứ tê rần lên . Eo hông cứ nhích qua lại nãy giờ đã mỏi nhừ.

Càng nhìn lại càng muốn trêu cô. Hiểu Ngư bị bức đến phát khóc, cô nắm chặt nắm tay liên tục đấm lên ngực anh, một bên giãy nãy muốn thoát ra. Anh cười cười, khoe mắt cong cong nhìn cô vẻ cưng chiều, tay lau qua nước mắt cho cô dịu giọng nói.

_Ngoan, đừng khóc nữa.

Quế Quân nói xong ngón tay cũng dần dần chen vào cửa động nhỏ hẹp, ngón tay nới ra lối đi thuận tiện cho lát nữa phải tiếp nhận thứ lớn hơn. Các thớ thịt hồng non mềm vừa cảm nhận dị vật lạ xâm nhập liền xoắn lại hút chặt lấy ngón tay. Hoa huyệt mẫn cảm dưới kích thích từ ngón tay ngày càng tiết ra nhiều dịch mật chảy ra ngoài thấm ướt cả hai cánh hoa môi hồng nhuận.

Nhận thấy đã đủ độ trơn, Quế Quân lấy ra trong quần thân gậy đã trướng to ra, tay anh vuốt trên thân mấy cái rồi cọ cọ phần đầu qua lại ở cửa động trơn ướt.

Hiểu Ngư nhíu mày khó chịu, úp mặt dính đầy nước mắt vào áo anh, miệng lẩm bẩm mấy tiếng bảo anh đừng cọ

ทนิล.

Dù thời tiết bên ngoài đang lạnh đến phát run nhưng không khí trong phòng lại nóng đến lợi hại, không khí cùng mùi hương ái muội tràn ngập trong gian phòng.



_Tôi vào, em thả lỏng một chút.

Quế Quân đỡ mông cô, từ tốn nhấn phần đầu vào chờ một chút để hơi thở cô ổn định anh mới động eo đem toàn bộ vật lớn cắm hết vào trong.

_Hưm...

Hiểu Ngư run lên tay nắm chặt vai Quế Quân, cô hơi nhốm mông nhằm kéo ra khoảng cách. Thứ kia lúc nào đi vào cũng trướng đến khó chịu. Quế Quân lo cô quá sức nên vẫn để yên cho cô nhích mông dậy, anh bẹo má cô hôn một cái dỗ dành từ từ giúp cô thả lỏng các cơ ra.

Chờ cô thích ứng xong anh cứ như nhịn lâu được phóng thích, eo hông bắt đầu đưa đẩy liên tục, gậy thịt thô to ra ra vào vào hoa h.uyệt liên tục. Cửa động non nớt bị căng ra đến nhạt màu để tiếp nhận thứ to lớn thô tráng kia.

Mỗi lần rút ra đều kéo theo thịt non hồng hồng mềm mềm bên trong, rồi lại bị gậy lớn mạnh mẽ đẩy trở về.

Cả cơ thể cô bị xốc nảy lên liên hồi, miệng kêu khóc cầu anh chậm lại. Hôm trước vừa làm nên giờ có chút đau.

Bên dưới cứ liên tiếp được cắm rút với tốc độ nhanh, bên trong chảy ra ít dịch trắng thấm ướt xuống đũng quần

Quế Quân bên dưới. Âm thanh va chạm cứ thế vang rõ mồm một bên tai.

Hiểu Ngư nghe đến thẹn không biết giấu mặt đâu, không ngờ cơ thể cô lại như thế đã vậy không ngăn được miệng cứ liên tục phát ra những tiếng rất kì lạ. Cô cắn môi nhịn lại Quế Quân liền căm mạnh không thương tiếc.

_Hức...chậm một chút.

_Hiểu Ngư ngoan, chịu một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.