Úc Thịnh Trạch nghe được huynh trưởng cùng cháu gái đến, tựa hồ không hề ngoài ý muốn, chỉ đối với Đoạn Sở nói một câu: “Thanh Hàn tính tình thẳng thắn, không thích sẽ không để ý tới” sau đó lôi kéo Đoạn Sở đi vào.
Áo Lợi Ngươi vội vàng cúi đầu, sắc mặt có điểm vặn vẹo. Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng, bên trong sẽ có cảnh tượng náo nhiệt như thế nào. Bất quá hắn không cần đi vào, vừa lúc không bị lấy làm nơi trút giận.
Đoạn Sở lại cảm thấy không sao cả, vô luận là tin tức hắn có giá trị tinh thần lực thấp, hay là lúc trước hắn hôn mê quá lâu bị người hiểu nhầm thành độ tín nhiệm thấp, ấn tượng của hoàng thất đối với hắn cũng đã không tốt. Mà hắn cũng không cần bận tâm, dù sao hắn chính là người khế ước, khai thông tinh thần lực cho chiến sĩ là chức trách của hắn, làm vui lòng hoàng thất không nằm trong phạm vi của hắn. Úc Thịnh Trạch nói như vậy, đúng là gãi đúng chỗ ngứa.
Hắn thản nhiên đi theo Úc Thịnh Trạch đến đại sảnh, dọc theo đường đi ngay cả tôi tớ cũng không nhìn thấy, không khỏi kinh ngạc.
“Cửu hoàng thúc!” Mới vừa tiến vào đại sảnh, một thanh âm thanh thúy dễ nghe như chuông bạc vang lên, một đạo thân ảnh lửa đỏ đánh tới.
Không đợi Úc Thịnh Trạch phản ứng, “A” một tiếng kêu đau, thân ảnh màu đỏ bay về phía sau, “Phù phù” một chút rồi hạ xuống ghế mềm. Đoạn Sở tập trung nhìn lại, thân ảnh hồng sắc là một bé gái thập phần xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-huong-man-tinh-khong/15531/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.