Đoạn Sở bị đói tỉnh, chờ mở mắt ra thấy được trần nhà xa lạ, hắn mới nhớ tới, chính mình đang ở quân bộ lại ngủ dễ dàng như vậy. Bất quá, Đoạn Sở hồ nghi nhìn ánh đèn, hắn xác định mình ngủ lúc chạng vạng, căn bản không bật đèn. Nghĩ tới có thể là Úc Thịnh Trạch tiến vào, Đoạn Sở vội vàng trở mình đứng dậy.
Phòng nghỉ của Úc Thịnh Trạch ở quân bộ rất lớn, bên trong cái gì cũng có đầy đủ, Đoạn Sở vội vàng sửa sang lại bản thân rồi đi ra khỏi phòng ngủ, vừa lúc nhìn thấy Úc Thịnh Trạch ở bàn công tác.
“Tỉnh?” Úc Thịnh Trạch vừa quay đầu lại, thấy được sắc mặt hồng nhuận, lại không có tinh thần của Đoạn Sở, trong mắt toát ra một tia khác thường, buông thư trong tay, từ trên bàn mở ra hộp đựng thuốc, lấy một lọ thuốc, đứng dậy đi tới bên người Đoạn Sở, đưa cho hắn.
“Đây là thuốc Thư Trữ.”
Đoạn Sở “Nga” một tiếng, không nói hai lời tiến lên nhận lấy uống, đại não bỗng nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
“Thuốc này hiệu quả tốt thật.” Đoạn Sở có điểm kinh ngạc, hiệu quả tựa hồ so với lúc trước Nguyên Vĩnh Nghị đưa cho hắn nhanh hơn. Hắn nhớ rõ thuốc Thư Trữ dành cho người thường, hiệu quả không có khả năng nhanh như vậy.
“Là mẫu thân của ta đích thân làm ra, nàng là nhà chế thuốc cấp bậc đại sư.” Úc Thịnh Trạch nói xong, thấy Đoạn Sở tựa hồ còn chưa phản ứng kịp, cẩn thận giải thích: “Nhà chế thuốc cấp cao cũng phân ra cấp bậc, là nhà chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-huong-man-tinh-khong/15530/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.