Câu chuyện về Hoàng Nguyên và Ánh Vy.
(Góc nhìn của Ánh Vy.)
"Sao mày không nói với nó là mày còn thích nó?"
"Thích là một chuyện chứ, thôi về dùm đi mày ơi."
Linh bĩu môi không vừa ý, nó lườm tôi, như thể muốn thay đổi biểu cảm trên gương mặt tôi.
Thành thật, tôi cũng không biết bây giờ trông tôi như thế nào nữa. Chỉ là, mỗi khi đề cập đến Hoàng Nguyên, tôi lại chẳng thể điều khiển được chính mình. Tỏ ra cứng cỏi thế thôi, chứ bên trong tôi sục sôi như kiểu sắp nổ tung ấy.
Tôi quen biết Hoàng Nguyên từ cấp ba, cũng từng trải qua một mối tình tuổi mười bảy như bao người. Chúng tôi hứa hẹn nhau học chung một thành phố, nỗ lực hết mình để tiếp tục được ở cạnh người kia. Nhưng rồi, cái ước mơ đó đã kết thúc chỉ vài tháng sau khi nhịp sống mới vừa đáp đến đời tôi.
Tôi là đứa quyết định chạy trốn khỏi mối quan hệ kia, và cũng là đứa chẳng thể buông bỏ quá khứ. Tôi biết Hoàng Nguyên vẫn còn tình cảm với tôi, nhưng làm sao mặt dày đòi quay lại được.
"Vy ơi về đi, nghĩ gì mà trầm tư thế." Chị Giang lên tiếng kéo tôi về thực tại.
Thế mà chưa gì đã hết ca làm rồi. Tôi thở dài, sắp xếp đồ rồi bước ra khỏi quán. Trời đã nhá nhem tối, cơn mưa vẫn chưa ngớt. Cứ nghĩ đến cái cảnh phải lội thêm mấy cây số nữa mới về đến trọ là tôi lại chẳng khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Hay thôi không về trọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/3564183/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.