(Góc nhìn của Gia Linh.)
Bình thường khi thấy đối tượng mập mờ của mình thân thiết với một người khác, người ta sẽ phản ứng như thế nào ấy nhỉ? Hình như đầu tiên là sốc, tiếp đó là tức giận, và cuối cùng là đau khổ thì phải.
Không biết là bởi tôi đã ngờ ngợ từ trước, hay là do bản thân tôi vẫn chưa rung động đủ nhiều với anh Tuấn, nhưng mà bây giờ, khi tôi vẫn đang chôn chân phía đối diện khung cảnh ngứa mắt kia, tôi thật sự chẳng có tí cảm giác nào cả.
Nói là không có thì cũng chẳng đúng, tôi có tức giận, nhưng không phải vì anh Tuấn, mà là vì cuộc đời. Đường tình duyên của tôi cứ bị cái quái gì ấy, suốt ngày va vấp phải mấy kẻ như thế kia thôi. Cứ thế này thì chả biết đến khi nào tôi mới tìm được một người tử tế yêu thương mình thật lòng nữa.
Cơ mà nói gì thì nói, ít nhiều gì thì cũng phải cảm ơn mấy mối quan hệ tồi tàn đi trước, bởi nhờ chúng mà tôi đã mất hết niềm tin vào tình yêu. Người xưa đã từng nói: "Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông", vì thế nên giờ tôi ở cạnh ai cũng phải dè chừng, suốt ngày nhen nhóm mấy cái suy nghĩ nghi ngờ vớ vẩn, dần dần cũng chẳng dám trao tấm lòng cho người khác luôn. Trong cái khó ló cái khôn, tôi lúc này đã không còn là con nhóc chân ướt chân ráo hở tí là đau khổ, tuyệt vọng vì tình yêu như cái thuở quá khứ ngây ngốc xưa kia nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/3375446/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.