(Cảnh báo: Mọi chi tiết diễn ra trong truyện đều là hư cấu, mong người đọc cân nhắc không bắt chước thực hiện theo dưới mọi hình thức.)
"Hôm qua mày có bị sao không?" Minh Nhật nhìn biểu cảm cáu kỉnh của bạn mình, vỗ vai hỏi han.
"Mày xem lại mình, có thằng nào nghỉ học ngay hôm bạn bè sắp bị đấm không?" Quốc Duy cười khẩy, quở trách cậu bạn.
"Tao ốm mà, thông cảm đi. Mà chơi ngu thì tự chịu, cái mặt đấy là sao?" Minh Nhật liếc anh, bình thản đặt mình xuống ghế.
"Ngu thật, cái này không chối được." Quốc Duy thở dài.
"Hả, sao cơ? Mày bị chập mạch rồi." Minh Nhật kinh ngạc lùi về cuối ghế.
"Không nói chuyện với mày nữa."
"Ơ, thằng này?"
- --
"Duy, nay tới chơi hả?"
Quốc Duy quay sang, tầm mắt rơi vào chị gái quyến rũ ở gần đó. Anh nhún vai, có vẻ không mảy may quan tâm, tiếp tục đẩy cơ.
"Nhật đâu, hai đứa giận nhau à?" Chị gái bước tới cạnh bàn, tựa đầu vào vai anh.
"Hỏi nó ấy, đừng hỏi em." Quốc Duy chăm chú nhìn điểm bắn.
"Không uống hả?"
"Hôm nay em không có hứng chơi đâu, tốt nhất đừng động vào." Anh hất tay người đằng sau, uể oải xoa cổ.
Chị gái bĩu môi, không mấy vừa lòng với câu trả lời kia, nhưng cũng đành tách ra khỏi hương trà thoang thoảng trên người anh trước khi xảy ra chuyện không hay, hậm hực quay về bàn của mình.
"Sao căng thế?" Người chơi chung bàn với anh cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/3312962/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.