Edit: Mạn Già La
Hai tuần sau Tần Triều Mộ lấy được báo cáo kiểm tra sức khỏe, sau khi nhìn thấy kết quả cậu thở phào nhẹ nhõm, tâm treo lâu như vậy rốt cục thả trở về.
Ngụy Vũ giúp cậu tháo găng tay ra, lại cởi khăn quàng cổ để lên cổ tay mình, mặt mày mang theo nụ cười.
“Yên tâm rồi chứ, bịt kín mít như vậy.”
Nhà Ngụy Vũ cách bệnh viện cũng không gần, Tần Triều Mộ không muốn trở về nhanh như vậy, bọn họ đi vào một quán cà phê bên kia đường, gọi hai tách cà phê để giết thời gian.
Lo lắng đề phòng hai tuần, hiện tại thả lỏng, đột nhiên trong đầu Tần Triều Mộ toát ra rất nhiều ý niệm kỳ lạ cổ quái, những chuyện trước kia không có thời gian cùng cơ hội đi làm, Tần Triều Mộ toàn bộ muốn đi thử một lần.
Ngụy Vũ nghe cậu nhắc tới, còn tích cực hơn cả Tần Triều Mộ, đã bắt đầu lên kế hoạch hành trình kế tiếp.
Lại nói chuyện một lát, Tần Triều Mộ đứng dậy “Ngụy Vũ, cùng em đi lấy chút đồ đi. ”
Hai người lái xe đến dưới lầu nhà Giản Nhân, Tần Triều Mộ từ trong chậu hoa ở cửa tìm ra chìa khóa mở cửa, Ngụy Vũ tỏ vẻ mình không đi vào, ở cửa chờ.
Trong phòng một chút hơi người cũng không có, tro bụi khắp nơi, Ngụy Vũ thấy vậy, từ trong cốp xe lấy ra một cái khẩu trang đeo cho Tần Triều Mộ.
Tần Triều Mộ tính chuẩn Giản Nhân lúc này không ở nhà, động tác của cậu vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-tu-co-troi-thu/2498101/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.