Sáng nay tỉnh rượu, Diệp Ảnh Ảnh nhớ lại chuyện tối qua cũng biết mình gặp rắc rối rồi.
Tuy đây là sự thật nhưng Lận Thành Duật đã dặn anh chàng đừng nói, vậy ắt hẳn có lý do. Anh chàng đồng ý với người ta, lẽ ra phải làm được. Chưa kể đến việc bạn trai Khương Tiêu còn ở đó, đây đúng thực là phiền phức to rồi.
Vì thế khi dậy, anh chàng hận không thể gõ đầu mình một phát, tự hắt lên mặt mấy vốc nước lạnh để tỉnh táo hơn. Sau đó, Diệp Ảnh Ảnh thấp thỏm gọi cho Khương Tiêu. Ít nhất cũng phải nhận lỗi với người ta, lỡ gây ra hiểu lầm nghiêm trọng hơn thì tội lỗi quá.
Không ngờ người nhận điện thoại lại là Phó Nhược Ngôn.
Diệp Ảnh Ảnh không thân với hắn nên hơi xấu hổ. Anh chàng cũng biết Phó Nhược Ngôn là người thế nào, khí thế rất mạnh mẽ. Do đó, anh chàng đã làm sai này giờ lại thêm phần chột dạ, ấp úng nói không nên lời.
"Vì chuyện đêm qua đúng không?" Giọng điệu Phó Nhược Ngôn vẫn ổn, bình thản, không có vẻ giận: "Bọn tôi... không có vấn đề gì nữa rồi. Sáng nay Khương Tiêu mới về nhà, em ấy hơi mệt nên đi ngủ rồi. Ngại quá, chờ em ấy dậy sẽ trả lời điện thoại của cậu sau."
Nghe vậy, ban đầu Diệp Ảnh Ảnh còn nhẹ nhàng thở phào, nét mặt giãn ra. Song, đã đến tuổi này rồi, anh chàng nhanh chóng định hình lại. Sao đơn giản vậy được?
Đến sáng Khương Tiêu mới về nhà. Vậy tối qua cậu ấy làm gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091445/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.