Tuy nhiên, tương tự những flag nổi tiếng như "Xong đơn này sẽ rửa tay gác kiếm", "Đánh xong trận này rồi về nhà", việc chờ tới chờ lui thường không đem lại kết quả tốt đẹp gì.
Y nói xong câu đó, gương mặt đối tác ngồi đối diện bỗng có vẻ rối rắm khó tả.
Đặc biệt khi Lận Thành Duật vẫn chưa gọi được cho Khương Tiêu. Ông ấy nhìn Lận Thành Duật lật tìm trong danh bạ, gọi sang cho bạn bè Khương Tiêu. Người ta nói với y rằng Khương Tiêu bị mất điện thoại, hơn nữa dạo gần đây bận chuyện nhà máy quá nên tạm thời không liên hệ được cũng là chuyện bình thường.
"Việc ai nấy lo đi." Người ở đầu dây bên kia nói với giọng điệu lạnh nhạt: "Chờ bao giờ cậu về rồi nói tiếp. Trong thời gian này, phiền cậu đừng quấy rầy Khương Tiêu."
Mặc dù đối phương nói bằng chất giọng khó chịu nhưng vẫn coi như một lời giải thích. Cuối cùng Lận Thành Duật cũng thả lỏng toàn thân.
Y đặt điện thoại sang một bên, vậy mà cảm xúc bồn chồn lo âu vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm. Y đau đầu, ngón tay còn khẽ run run.
Chính y còn không rõ rốt cuộc nguyên nhân do đâu.
Thuốc ở bệnh viện tác động đến sao?
"Tiểu Lận này, bác không có ý gì đâu." Quan sát một hồi, đối tác không nhịn nổi, nói: "Công việc rất quan trọng, chỉ là cháu không cần thiết phải vậy mãi. Bác biết Khương Tiêu săn sóc hiểu chuyện, nhưng bình thường cháu vẫn phải quan tâm cậu ấy nhiều hơn. Mối quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091419/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.