“Đoàng!”
Cùng lúc, tiếng súng thứ hai cũng nối tiếp vang lên.
Họng súng từ thùng hàng đối diện chĩa ra như cái họng tử thần đen ngòm, viên đạn như tia chớp lao chuẩn xác đến vị trí tim ngay ngực trái Khánh Duy.
“Á!” Hắn lập tức ngã xuống, ánh mắt sửng sốt nhìn về phía phát ra viên đạn, chỉ thấy anh đằng đằng sát khí bước ra, họng súng đổi sang chĩa vào mặt Thái Hoàng, ngạo nghễ nói:
“Đều không biết tự lượng sức mình.”
Tim tôi từ nãy giờ vẫn đập liên hồi, chưa thể thoát khỏi cảm giác kinh hãi lúc này, mắt sững sờ nhìn viên đạn của Khánh Duy đang ghim chặt vào vách tường cách đầu tôi chỉ khoảng năm phân.
Rõ ràng nhờ có anh ra tay mau lẹ, Khánh Duy mất lực ngã xuống mới làm đạn chệch hướng di chuyển lên trên.
Khánh Duy đã chết, thế chân vạc liền mất, hiện trường về lại ngay lúc đầu chỉ còn anh và Thái Hoàng đang lăm lăm chĩa súng về nhau.
Dường như cả Thái Hoàng cũng không ngờ động tác anh nhanh nhạy và thủ đoạn tàn nhẫn như thế.
Đấm đá ăn nhau ở tốc độ nhưng thắng nhau lại bởi vì khí thế!
Anh càng thắng càng hăng, mà tâm lý Thái Hoàng đã chộn rộn khi đánh mất một kẻ đồng minh, hắn càng lúc càng bị anh ép vào đường cùng, lưỡi dao trên cổ tôi cũng vì thế mà run rẩy di chuyển lên xuống.
Tôi nín thở không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, sợ dao càng ít sợ ánh mắt như muốn đồ sát tất thảy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-nhe-chut-di/2532403/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.