Bữa cơm kết thúc, Tăng Thanh tiễn Lục Minh Kha rời đi, cậu cười đùa cùng bố mẹ xem TV, sau đó trở về phòng làm bài tập.
Các đề thi không quá khó, Tăng Thanh viết thoăn thoắt mọi bài tập cứ như không cần dùng não, thế nhưng khi viết gần hết đề thi, đến câu hỏi cuối cùng, Tăng Thanh đột nhiên dừng bút.
Một chữ T, một chữ M.... Đó không phải chữ "giải"....
Tăng Thanh cụp mắt nhìn xuống, im lặng một lúc rồi đột nhiên đặt bút xuống, gạt bài thi sang một bên, mở ngăn kéo lấy ra một thứ gì đó, toàn bộ quá trình diễn ra rất suôn sẻ, như thể Tăng Thanh đã làm đi làm lại rất nhiều lần.
Hộp quà bằng bìa cứng có kích thước bằng một cuốn sổ, độ dày chỉ tầm năm sáu centimet, khi mở nắp ra, bên trong có chứa hơn chục tấm bưu thiếp.
Tăng Thanh cầm lấy một tập giấy hơi nặng.
Dòng đầu tiên trên giấy ghi: Đàm Nghiên Lệ đã chuyển nhà, địa chỉ lần trước anh đưa cho em cần phải sửa lại, địa chỉ là xxxx.......
......
Bây giờ anh đã ổn hơn rồi, em đừng lo lắng cho anh nhé.
Thanh Thanh, anh hy vọng em luôn vui vẻ, khỏe mạnh và hạnh phúc.
20xx.03.26
—— Từ Hạo Miểu.
Đàm Nghiên Lệ là một người bạn thân thời thơ ấu của Tăng Thanh ngoại trừ Chung Kí Bạch, cô ấy đã chuyển đi từ nhỏ. Kiếp trước lúc chết, Tăng Thanh đã viết trên nóc sân thượng: Đàm Nghiên Lệ, về sau cậu không bao giờ được gặp tớ nữa rồi, tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-chet-theo-toi/3318357/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.