Vào học kỳ mới, Tăng Thanh có gia đình mới.
Sau khi biết rằng Tăng Thanh đã sống với cha mẹ mới của mình, lại nghe nói Tăng Thanh đã gặp Chung Kí Bạch vài lần, Lục Minh Kha bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Muốn gặp em ấy, rất muốn...
Tại một hôm thứ bảy đẹp trời, Lục Minh Kha thấp thỏm bấm chuông cửa, sau đó thành thật không dám bấm thêm, ngoan ngoãn chờ đợi.
Cánh cửa mở ra, Lục Minh Kha được thông báo rằng Tăng Thanh đã đi chơi cùng các bạn học khác.
Đầu óc Lục Minh Ca suýt nữa thì chập IC. Trước đây Tăng Thanh vẫn luôn đơn độc, ngoại trừ hai tên khốn kia thì chưa từng có ai dám tranh giành Tăng Thanh với hắn; sau ba cái cuối tuần liên tiếp vồ hụt, trong đầu Lục Minh Kha réo lên hồi chuông cảnh báo, thế là hắn dứt khoát trốn tiết cuối chiều hôm thứ sáu, đến ngồi canh ở cổng khu dân cư nhà Tăng Thanh.
Hôm nay không phải là một ngày đẹp trời, trời có sương mù và mưa phùn, mưa lất phất làm ướt mặt đường, hệ thống thoát nước "ục ục" hấp thụ những dòng nước nhỏ từ trên cao đổ xuống thấp.
Lục Minh Kha dựa vào cột đá dưới chân tòa nhà, nhìn nước mưa chảy vào nắp cống hình vuông, hờ hững nói chuyện cùng đầu bên kia điện thoại: "Ừ đúng, tôi không muốn đi du học, ở trong nước...... Ông cứ tiếp tục ở đó đi, tôi thích ở một mình..."
Hắn đang nói chuyện với vẻ lười biếng, liếc mắt đột nhiên trông thấy bóng dáng quen thuộc đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-chet-theo-toi/3318356/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.