"Cháu hỏi cái này à..." Viên cảnh sát mập mạp nhìn quanh không thấy ai, liền hạ giọng nói: "Chú nghe sếp chú bảo, đúng là thằng bé đó mắc bệnh, ngày hôm sau sếp chú còn tới bệnh viện xx xem bệnh án của nó cơ mà, là bệnh trầm cảm."
Gã ta cất phong bì vào túi, nhìn bốn phía rồi bất an nói thêm: "Đừng bảo với ai là chú nói. Chung gia không cho bọn chú nói chuyện này, nếu để bọn họ biết thì chú mất việc như chơi đấy."
Lục Minh Kha miễn cưỡng cười đáp lại: "Ok, cháu chỉ... hỏi chút thôi, cậu ấy là bạn cùng lớp của cháu, cháu muốn biết nhiều thêm chút......"
Viên cảnh sát mập mạp thở dài: "Có lẽ lại là một trường hợp của đám gia đình nhà giàu ngược đãi con nuôi. Huống chi, hôm trước nó còn bị bắt cóc, chuyện này mà tung ra thì ảnh hưởng xấu với loại thương nhân như Chung gia.... Haiz, tiếc quá, mới mười bảy tuổi......"
*****Cảm phiền không chuyển ver***
....
Tăng Thanh bị trầm cảm.
Lục Minh Kha cầm tờ bệnh án, ngơ ngác tự hỏi: Nếu không phải là bọn bắt cóc khóc lóc thảm thiết mà xin tha, nói bản thân Tăng Thanh tinh thần có vấn đề, nếu không phải hắn tìm người dò hỏi tin tức, phải chăng đến lúc chết hắn cũng không biết được chuyện này?
Trách ai? Từ Hạo Miểu sao?
Lục Minh Kha đi tìm Từ Hạo Miểu, hai mắt đỏ ngầu lao vào đánh đấm.
Lục Minh Kha là một người biết võ, mỗi cú đánh đều rất mạnh, đánh Từ Hạo Miểu quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-chet-theo-toi/3318340/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.