Tra công thấy di động rung lên, vô cùng phấn chấn cầm điện thoại ra nhìn.
Hừ, tin nhắn rác.
Tra công sẵn tay ném di động cho thư ký, “Cái người ngủ trong phòng tôi đã dậy chưa?”
Thư ký hỏi, “Anh Lâm?”
Tra công, “Không thì ai? Còn có ai khác ngủ trong phòng tôi?”
Vừa nhìn là biết tra công tâm trạng không tốt, thư ký không dám chọc hắn, đáp lời, “Anh Lâm đã rời khỏi khách sạn 7 tiếng trước rồi.”
“Ờ.”
Tra công bình thản đáp một tiếng, làm bộ như không thèm để ý.
Hứ, chỉ là một bạn trai cũ, đâu đáng để hắn phải nhọc lòng.
“… Bộ này đẹp không?”
Tra công quay một vòng trước gương, tầm mắt nhìn về phía thư ký lâu năm thẳng tăm tắp của mình.
Thư ký cố gắng trừng mắt gật đầu liên tục, “Đẹp lắm.”
Cái áo khoác này tương đối rộng, đơn giản mà không xuề xoà, quan trọng nhất là có thể che được bụng mỡ khỏi đột nhiên xuất hiện.
“Mua.”
Hắn đi dạo ba tiếng ở Paris, đây vừa vặn là bộ thứ một trăm hắn đã mua.
Từ sáng sớm đi tới tận trưa, thư ký trai thẳng chịu giày vò, khổ sở vô cùng chuẩn bị đặt nhà hàng, “Trát tổng, buổi trưa anh muốn ăn món gì?”
“Không ăn, tự anh đi ăn đi. Tôi đi làm tóc.” Tra công xoa xoa cằm, chậm rãi nói, “Anh nói xem, tôi nhịn đói ba ngày mặt có nhỏ lại không?”
Hai tháng trước tra công có một cuộc diễn thuyết trước cả vạn người, hắn cứ để nguyên cái đầu bờm xờm mặc áo polo đỏ lên sân khấu luôn, cho tới giờ thư ký chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-ham-muon-ti/175426/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.