Ba giờ chiều mỗi ngày Lâm Giang Tuyết đúng giờ xuất hiện trước mặt tra công, năm giờ kết thúc, đúng giờ là đạp xe chạy biến.
Tra công học bù đến hoa cả hai mắt, nội dung mộng xuân rốt cuộc cũng thay đổi, trở thành làm bài trong mơ.
Hôm ấy, hiếm khi Lâm Giang Tuyết lại đến muộn. Tra công đắc ý coi hoạt hình nửa tiếng, vui sướng từ từ biến thành lo lắng.
Quan niệm thời gian của Lâm Giang Tuyết cực kỳ mạnh, đến muộn nửa tiếng tuyệt đối là không bình thường. Tra công bảo tài xế chạy tới nhà Lâm Giang Tuyết, càng chạy nhà cửa càng xập xệ, tra công không khỏi ghét bỏ, chẳng hiểu nổi sao Lâm Giang Tuyết lại sống ở một nơi thế này.
Không cần tốn bao nhiêu công sức, tra công đã tìm được Lâm Giang Tuyết.
Thời gian qua đi nhiều năm, tra công vẫn có thể nhớ lại tình cảnh lúc đó rõ ràng.
Già trẻ gái trai đứng xa xa bu lại thành vòng coi trò vui, chính giữa vòng tròn có một rãnh cống, trong rãnh là Lâm Giang Tuyết và bà cậu cả người dính đầy bùn nhơ nước bẩn, ở trên là ba tên bặm trợn xăm mình đòi nợ thuê. Tên bặm trợn cầm một cái chổi, mỗi lần Lâm Giang Tuyết sắp bò lên gã liền cười ha ha đánh cậu tiếp. Bà nội Lâm Giang Tuyết khóc lóc cầu xin, không biết là xin Lâm Giang Tuyết chịu thua hay là xin gã kia đừng đánh nữa. Quần chúng vây xem chỉ trỏ, có người im lặng không nói, có người đồng tình thương hại, có người sợ hãi lui về sau, còn có người mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-ham-muon-ti/175416/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.