Lâm Giang Tuyết mơ mơ màng màng mở mắt ra, trần nhà xa lạ, căn phòng xa hoa xa lạ.
Không đúng, chỗ này cậu tới rồi! Lâm Giang Tuyết ngồi dậy, tim đập gấp gáp.
Cậu quay lại căn phòng khách sạn đã từng 419, không mặc quần áo, trên mu bàn tay có ghim một cây kim nhỏ.
Lâm Giang Tuyết giật mình vì cảm giác chân thật này.
Có một kẻ biến thái, chịch cậu còn chưa đủ, còn vô thanh vô thức trói cậu đem về phòng khách sạn, lỗ kim trên tay rất có thể là ma tuý hắn tiêm vào người cậu, ý đồ muốn không chế cậu.
Lâm Giang Tuyết không tìm được máy quay phim, nằm trong chăn mặc quần áo tử tế xong, xuống giường tìm di động, cả người như một sợi dây căng ra cực hạn, hô hấp cũng trở nên cẩn thận.
Điện thoại di động để trên bàn.
Tại sao?
Kẻ biến thái kia không sợ cậu báo cảnh sát ư?
Hay là nói, thế lực của hắn lớn đến mức có báo cảnh sát cũng không có tác dụng?
Lâm Giang Tuyết cảm giác vạn phần đi lấy di động, bên dưới di động có một tờ giấy trắng, trên đó viết vài hàng chữ cực kỳ xấu xí.
“Lâm Giang Tuyết, em nên nhận ra chữ của tôi chứ hả…”
Còn chưa đọc hết, cửa cạch một phát, Lâm Giang Tuyết sợ hãi quay người, liền nhìn thấy một bóng đen cao to mang theo cảm giác ngột ngạt không gì sánh kịp bước vào.
Lâm Giang Tuyết ngừng thở, lui về sau một bước.
Tra công đi tới dưới ánh đèn, ánh sáng phân cực chiếu xuống tạo thành một bóng mờ trên mặt hắn, vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-ham-muon-ti/1605533/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.