“Quả thật là có khả năng ký ức thác loạn, nếu như ký ức của bản thân cậu ấy không ổn định, lại cộng thêm có người dẫn dắt sai hướng, thì hồi ức trong tiềm thức sẽ dựa theo phương hướng của người dẫn dắt mà đi.”
Đàm Đào nắm chặt lấy lan can, gân xanh trên tay nổi lên, y thở ra một hơi, cật lực che giấu tâm tình của mình, “Vậy em ấy còn có thể nhớ tới ký ức chính xác không?”
“Cái này cũng không nói chắc được, dù sao đại não quá phức tạp…”
“Tôi bây giờ với tư cách là bạn bè cho cậu một lời khuyên, cho rồi mà cậu vẫn giữ ý nghĩ ban đầu, vậy tôi cũng là thương mà không giúp được gì, thế nhưng, Đàm Đào, tôi luôn cảm thấy cậu sẽ hối hận, bị xem như là một người khác, lẽ nào lại không…”
“Đàm Đào.” tiếng của Tạ Mộc thanh thúy vang lên, Đàm Đào tay nắm chặt lại, vội vã ngắt điện thoại, quay đầu nhìn lại, thanh niên cười tủm tỉm đứng ở phòng khách nhìn y.
“Ăn cơm đi, em đã làm xong rồi.”
Từ sau khi Tạ Mộc nhớ tới một ít ký ức, liền cả thân tâm đều tiếp nhận người này là bạn trai mình, cậu chưa từng nghĩ đến ở ba năm sau, chính mình lại sẽ cùng với Đàm Đào- người lúc trước vẫn luôn bắt nạt cậu ở bên nhau.
Nhưng người đàn ông này kể về chuyện tình của bọn họ rõ ràng rành mạch, cậu buổi tối cũng sẽ mơ tới một ít đoạn ngắn, ngọt ngào trong mộng ảnh hưởng tới Tạ Mộc, làm cho cậu đối Đàm Đào càng ngày càng tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-den-chet-deu-cho-rang-ta-la-bach-lien-hoa/1028991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.