Đàm Đào đưa Tạ Mộc về nhà mình.
Trong phòng sạch sẽ chỉnh tề, nhìn qua ấm áp mà lại rất kiểu cách, đây là nơi mà Đàm Đào trước đây dùng để ứng phó cha mẹ, mà hiện tại, trong miệng y nơi này lại trở thành nhà của y cùng Tạ Mộc.
Thanh niên có chút do dự ngồi ở trên ghế sô pha, vừa nhìn không gian trang trí xa lạ, vừa nhìn về phía Đàm Đào đang cầm ly nước ấm đặt xuống, “Chúng ta thật sự là người yêu?”
“Nhưng mà…” dù đã cật lực che giấu, nhìn thấy Đàm Đào, trong mắt Tạ Mộc vẫn kiềm không được lộ ra mấy phần sợ hãi, “Trong ấn tượng của tôi, cậu rất chán ghét tôi…”
Đàm Đào nắm lấy cốc trà thật chặt, trên khuôn mặt tuấn nhã chợt tối lại, khi ngẩng đầu lên, khuôn mặt vẫn là dáng vẻ dịu dàng.
Y ngậm cười, nói một cách chắc chắn, “Lúc còn ở trường học anh đã thích em, chỉ là vào lúc ấy không dám thừa nhận, mới có thể làm ra những chuyện kia với em, sau đó em bắt đầu đi làm, đến công ty của Bạc Khâm, chúng ta mới lại một lần nữa gặp mặt.”
“Tạ Mộc, em quên đi quá trình chúng ta yêu đương, thế nhưng thân thể chắc chắn sẽ không quên.”
Đàm Đào buông lời nói, nhìn về phía thanh niên, ánh mắt cậu vẫn đang mờ mịt, cật lực mà nhớ lại, bỗng nhiên y nghiêng người, nhìn cậu chăm chú, lời nói dịu dàng như dây leo quấn quanh người Tạ Mộc, “Phía trong bắp đùi của em, có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, mỗi khi chúng ta làm, anh thích nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-den-chet-deu-cho-rang-ta-la-bach-lien-hoa/1028990/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.