Khâu Ngôn Chí chợt nhớ lại mười mấy năm trước, mẹ thường bắt cậu trộm đồ ở trung tâm thương mại. Tuy nhỏ con, mấy thứ đã trộm cũng chẳng đáng giá bao nhiêu nhưng nhiều lần trộm nên không ít lần bị bắt quả tang.
Vài chủ tiệm hiền lành thấy cậu là con nít còn ốm tong teo, trộm toàn trang sức và quần áo nữ, biết ngay bị người ta xúi giục. Vì thế họ chỉ lấy lại đồ, dạy dỗ vài câu rồi bỏ qua.
Nhưng có một lần, cậu gặp phải một bà chủ khó tính. Sau khi người phụ nữ kia phát hiện cậu trộm đồ thì cho cậu một bạt tai, hung dữ đá cậu thật mạnh, đòi xách cậu đến đồn công an: “Ranh con mới nứt mắt ra đã đi ăn trộm, lớn lên chắc giết người đốt nhà quá, ngồi tù mọt gông nghe chưa mậy!”
Bây giờ Khâu Ngôn Chí cảm thấy người phụ nữ kia nói không sai. Từ nhỏ cậu đã biết ăn trộm, mặc dù không phải tự nguyện nhưng theo thời gian, lòng này từ lâu đã chệch khỏi đường ray rồi.
Tuy cậu không đến mức giết người phóng hỏa nhưng nếu chuyện này bị người khác phát hiện, cũng không thoát được mấy năm bóc lịch.
Mà dù ngồi tù thì cậu cũng chấp nhận, miễn Hạ Châu không biến mất là được.
Khâu Ngôn Chí nhẹ nhàng quay về phòng ngủ, chui vào ổ chăn.
Hạ Châu đã ngủ rồi, tiếng hít thở cực kỳ vững vàng. Khâu Ngôn Chí rúc vào lòng Hạ Châu, hắn duỗi tay ôm cậu theo thói quen. Khâu Ngôn Chí ngẩng đầu hôn lên môi hắn một cái rồi nhắm mắt lại ngủ.
Hẹn Tần Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chua-he-hom-nay-lai-hanh-toi/975959/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.