Đường Kiều thật không ngờ – sau trận đánh nhau trong im lặng kia mà mối quan hệ giữa anh và Thẩm Mộ vẫn chưa hoàn toàn đóng băng. Nói cũng phải, Đường Hoài Chương còn đang làm việc cho Thẩm Xương cơ mà, anh sao có thể thực sự làm như không quen biết hắn được. Kể cả khi hai người không liên lạc với nhau nữa, anh vẫn vô tình nghe được tin tức về hắn.
Sau khi quay về trường Đại học, tốc độ thay bạn gái của Thẩm Mộ càng lúc càng nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã vang danh là “công tử đào hoa”. Nhưng dù hắn có lăng nhăng thế nào đi nữa thì vẫn chẳng thiếu bóng hồng bu lấy hắn – vẻ ngoài và gia thế đúng là một công cụ tốt. Triệu Cẩm Chi vẫn biết đó là thú vui của hắn, nhưng không ngờ có ngày hắn lại sa đọa thế này, lúc kể chuyện với Đường Kiều còn trợn mắt kinh ngạc không thôi. Nhưng Đường Kiều thì chẳng thấy có gì đáng ngạc nhiên cả – hừ, Thẩm Mộ của mười năm sau còn khoa trương hơn bây giờ nhiều. À đấy, tiện thể thì kiếp trước anh là người duy nhất có thể hẹn hò với hắn quá một năm – nếu đó được gọi là hẹn hò.
Đến năm mới, Đường Kiều theo cha đến Thẩm gia chúc Tết mới gặp lại Thẩm Mộ. Sau khi khách sáo chào hỏi nhau, anh im lặng ngồi bên cha mình, Thẩm Mộ cũng không nói gì nữa – nhưng anh vẫn cảm nhận được một ánh mắt nóng rực dán chặt lên người mình, giống như muốn xuyên thủng anh vậy. Khi anh ngẩng lên thì chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chi-tu/175446/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.