PHIÊN NGOẠI – TƯƠNG LAI CỦA TRẪM VÀ ẢNH VỆ
Ảnh Nhất hạ sinh an toàn, là một công chúa.
Mộ An bế nữ nhi bé nhỏ vừa mới chào đời, trong lòng đã mường tượng đến tương lai của mình: dậy sớm hơn cả gà, ngủ muộn hơn cả chó.
May mà đã có kinh nghiệm làm một vị minh quân cần mẫn trước màn sáng, việc tiếp tục như vậy dường như cũng không quá khó khăn.
Sau khi có nữ nhi, khí chất xung quanh Ảnh Nhất cũng trở nên yên bình và dịu dàng hơn rất nhiều.
Mang lại một cảm giác như gia đình.
Từ khi Ảnh Nhất xuất hiện bên cạnh hắn, y đã luôn là nhà, là người thân của hắn.
Điều đó chưa bao giờ thay đổi.
Cũng từ lúc đó, Mộ An mới có một mái ấm.
Đôi khi, nhìn Ảnh Nhất chăm sóc nữ nhi, Mộ An lại nhớ về quá khứ của họ.
Trong cung điện nhỏ bé dành cho hoàng tử ngày xưa, họ nương tựa vào nhau, chỉ có đối phương là chỗ dựa duy nhất.
Nhưng ít nhất, nữ nhi của họ sẽ không phải mặc những bộ quần áo cũ kỹ, không phải ăn những thức ăn gây dị ứng, không phải lo lắng về chiếc chăn mỏng manh trong mùa đông lạnh giá hay những đêm hè oi ả mất ngủ.
Tuy nhiên, nàng cũng sẽ không được hưởng cảm giác có quần áo do chính tay Ảnh Nhất giặt, thức ăn do Ảnh Nhất tự nấu, sự ấm áp từ vòng tay của Ảnh Nhất khi ngủ hay những câu chuyện dưới ánh trăng mát lành trên mái nhà.
À, nàng thậm chí cũng không có được… sữa mẹ, hay nên gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684043/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.