TRẪM SẼ BẮT GỌN ẢNH VỆ CỨU GIÁ
Vì đây là gian lầu bán lộ thiên, Mộ An không dám làm quá đà, chỉ trêu chọc một chút rồi giúp Ảnh Nhất chỉnh lại y phục, định đứng dậy.
Nhưng lại bị Ảnh Nhất quấn lấy.
Ảnh Nhất nằm ngửa trên giường, đôi mắt mơ màng chứa đựng sự bao dung, khát khao với hắn, như thể có thể tha thứ cho hắn, dù hắn làm bất cứ điều gì với y.
Mộ An nuốt nước bọt nhưng vẫn kìm nén nói:
“Chúng ta đang ở trên lầu, sẽ bị nghe thấy.”
Dù tầng hai của lầu là kiểu bán lộ thiên nhưng vì độ cao và lan can che khuất tầm nhìn, từ dưới nhìn lên, thực ra không thể thấy tình hình trên lầu hai.
Thế nhưng, âm thanh thì không có gì ngăn cản.
Trong không gian rộng lớn như vậy, bất cứ tiếng động nào cũng sẽ bay theo gió rất xa.
“Thần có thể kiềm chế, sẽ không phát ra bất kỳ tiếng động nào.”
Ảnh Nhất thì thầm quả quyết.
Mộ An rất rõ Ảnh Nhất có thể kiên nhẫn đến mức nào.
Một năm kia, khi hắn cố tình làm Ảnh Nhất đến cực hạn, dù bị đẩy đến tận ngưỡng giới hạn của thể xác, tinh thần sụp đổ, Ảnh Nhất cũng không hề phát ra một tiếng động nào.
Nhưng hắn đưa Ảnh Nhất ra ngoài cung để trị liệu, không phải để Ảnh Nhất lại rơi vào hoàn cảnh như trước đây.
“Ảnh Nhất, không cần như vậy đâu. Mãi mãi cũng không cần phải ép mình chịu đựng.”
Mộ An cúi xuống giúp y chỉnh lại y phục, giọng nói nhẹ nhàng:
“Trước đây là ta chưa nói rõ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684032/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.