Du Thiếu Kỳ kinh ngạc mở to mắt, "Gì cơ? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Tô Chính Lượng lẩm bẩm nói, "Anh ấy bị người ta ám sát, hiện đang cấp cứu ở bệnh viện... Bác sĩ nói ảnh đang gặp nguy hiểm..."
Thấy Tô Chính Lượng kinh hãi như thế, điều duy nhất Du Thiếu Kỳ có thể làm cũng chỉ là an ủi, "Chính Lượng, đừng hoảng, em trước tiên phải bình tĩnh lại đã. Nào, anh đỡ em dậy trước."
Được Du Thiếu Kỳ trấn an, Tô Chính Lượng cuối cùng cũng lấy lại được một chút sức lực, miễn cưỡng đứng được lên.
Thân thể lạnh như băng ngồi dựa vào ghế sofa, Tô Chính Lượng bưng ly cà phê nóng, tự nhủ: "Thiếu Kỳ, anh nói xem em phải làm gì bây giờ? Em có nên về nước luôn không? Nếu bây giờ anh ấy thực sự chết đi, em..., em..."
"Chính Lượng, chuyện này..."
Bị Tô Chính Lượng hỏi như vậy, Du Thiếu Kỳ ngẩn người.
Mặc bản thân anh rất ghét Lâm Tích Lạc, hận hắn đã đoạt đi tình yêu đích thực của mình, hận hắn hãm hại mình, suýt chút nữa còn khiến anh thân bại danh liệt. Thế nhưng, khi chứng kiến cảnh Tô Chính Lượng biết tin Lâm Tích Lạc gặp chuyện không may, cảm nhận được tình cảm sâu đậm và mãnh liệt của em ấy đối với Lâm Tích Lạc, Du Thiếu Kỳ lại thấy hơi mềm lòng.
Rốt cuộc em đã yêu người đàn ông đó đến mức nào chứ, gặp phải nguy hiểm hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn như cũ không thể nào quên được cậu ta.
Đây.... chính là dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cach-ta-xa-mot-chut/3559343/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.