Hướng Viễn Thần đánh chữ hồi lâu, thấy mắt hơi mỏi nên nhìn ra phía bên ngoài.
Nhớ lại bộ dạng khôi hài của Vu Vũ Hàm trong tiệc mừng mấy ngày trước, hắn bất giác bật cười.Nhưng...... Từ giờ cậu ta sẽ không tới nữa đi.
Hướng Viễn Thần bỗng dưng cảm thấy hơi đau lòng.
"Chào mọi người, hôm trước tôi đi tới Thượng Hải, đúng kiểu đi để shopping ấy. Tôi mang về mấy món ngon cho món ngon cho mọi người đây, đến xem thử đi."
Khi giọng nói quen thuộc vang lên, Hướng Viễn Thần mới hiểu một điều: Hắn sai rồi.
"Cho anh này."
Một cái túi được đặt trên bàn của Hướng Viễn Thần, bên trong có cái lọ gì đó, mứt lê linh tinh, còn có cả khăn thêu tay nữa!
Ngẩng đầu liền thấy cái mặt phóng to dần của Vu Vũ Hàm.
"Tôi ăn không hết đâu." Hắn cảm thấy Vu Vũ Hàm muốn hắn làm heo.
"Không sao, không sao, không đắt lắm đâu." Vu Vũ Hàm nhanh chóng xua tay.
"Của ít lòng nhiều mà Tiểu Thần, cậu cứ nhận đi." Mấy đồng nghiệp bắt đầu trêu ghẹo.
"Tôi không......."
"Hướng Viễn Thần, phiền cậu tìm lại giúp tôi mấy tài liệu tháng trước với." Đột nhiên quan lí đi ra khỏi văn phòng cắt ngang lời của Hướng Viễn Thần.
Dường như quản lí rất bận nên không hề nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hướng Viễn Thần và Vu Vũ Hàm, nếu không hắn sẽ không sai khiến Hướng Viễn Thần như vậy.
Hướng Viễn Thần nhìn Vu Vũ Hàm ý bảo sẽ đi một lúc.
"Vu đại thiếu, cậu không mau đi cùng với Tiểu Thần đi."
Vu Vũ Hàm khó hiểu nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-bien-thanh-thu-thuoc-tinh-la-gi-day/175390/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.