Sau khi đi một đoạn đường dài cuối cùng cũng đã gần tới bệnh viện, trên đường đi một người trong số năm người bọn họ đã gọi cho quản gia nhờ giấu bà chuyện này với mẹ của anh.
Nhưng không may bà ấy đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa bọn họ, hiện giờ bà và quản gia cũng đang trên đường đi tới bệnh viện.
"Mau chạy nhanh hơn nữa đi." bà nói với tên thuộc hạ.
"Vâng, thưa bà chủ." anh ta đáp lời sau đó đạp ga cho chiếc xe chạy nhanh hơn, khi cả ba người họ đến bệnh viện cũng là lúc anh vừa được đưa tới.
Nhận được tin báo từ trước bác sĩ gấp rút đẩy băng ca, cửa xe vừa mở ra thấy anh trong tình trạng hôn mê và người đầy máu.
Bà lúc này đưa tay che miệng, đôi mắt mở to hết cỡ. Cả người loạng choạng ngã về phía sau nhưng rất may đã có quản gia đỡ lấy bà.
"Bà chủ, cậu ấy sẽ không sao đâu...bà đừng quá lo lắng."
Băng ca được đẩy nhanh vào trong, thuộc hạ cũng chạy theo. Đến trước cửa phòng cấp cứu nữ y tá đẩy họ ra.
"Người nhà ở bên ngoài."
"Xin hãy cứu anh ấy." trước khi họ vào trong thuộc hạ nói.
Khi anh được đưa vào trong phòng cấp cứu, quản gia thắc mắc hỏi: "chuyện gì đang xảy ra với gia đình mình vậy mấy đứa, vừa nhận được tin Mộc Nhi mất thì bây giờ...lại xảy ra chuyện như vậy với cậu chủ."
Nhưng cho dù quản gia có hỏi bao nhiêu lần thì tất cả vẫn im lặng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952601/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.