Đôi mắt của ông lúc này có vài giọt nước rơi xuống hốc mắt đỏ lên rất nhiều, một người đàn ông nghiêm nghị bề ngoài tỏ ra điềm đạm, lạnh lùng, có phần tàn nhẫn trong thương trường không ngờ có một ngày phải rơi nước mắt trước mặt người khác, lúc mẹ anh mất ông luôn kìm nén cảm xúc trước mặt mọi người chỉ khi về đến nhà ông mới tìm một góc ôm tấm hình của bà mà khóc nức nở như đứa trẻ vừa mất món đồ chơi yêu quý nhất.
Cô nhìn thấy những giọt nước mắt rơi xuống trên gương mặt có nhiều nếp nhăn và dấu chân chiêm do thời gian khắc nghiệt mài dũa trở thành một người không còn cảm xúc, làm việc rất vô tình và quyết đoán thì trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả, đây là lần đầu tiên tận mắt thấy ông ấy khóc vì cô nếu những gì cô làm có thể đánh đổi những giọt nước mắt của ông vào lúc này cũng rất xứng đáng.
Ông rất muốn khuyên ngăn cô nhưng căn bản không thể mở miệng được vì cổ họng như ai đó bóp làm cho nghẹn lại không cất thành lời, ông tự trách bản thân mình không giữ được lời hứa với ba cô chăm sóc cô thật tốt, không để ai làm tổn thương đến cô nhưng cuối cùng ông vẫn chậm một bước.
Nếu như ông ấy về sớm hơn một chút đã kịp thời ngăn chặn được việc trả thù của anh, mọi chuyện cũng không trở thành cục diện khó giải quyết như ngày hôm nay.
Cô định mở miệng nói điều gì đó với Triệu Thế Hoàng đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-anh-mot-doi-binh-an/3414784/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.