Tô Mộc Nhiên không biết nên trả lời sao mới phải, vào lúc này cô mong có người nào đó vào đúng lúc cứu thoát cô khỏi tình huống khó xử này, nếu đổi lại người nói câu này với cô là anh chắc chắn cô sẽ mừng đến ngất trong vòng tay anh, còn đối với Lâm Gia Minh cô càng muốn né tránh hơn, không phải vì ghét hay gì hết chỉ là cô không muốn giữa cô và anh ta khó xử khi đối diện với nhau.
" Tôi thấy Lâm Gia Minh cũng thương cô thật lòng sao cô không thử chấp nhận anh ta một lần xem như thế nào? "
" Lâm Gia Minh là một người đàn ông tốt xứng đáng gặp người tốt hơn tôi, không nên vì một người như tôi chôn vùi cả tương lai."
" Ít ra anh ta đối với cô là thật lòng không có hận thù thay vì cô cứ mãi vì một người như …"
Nhận được cái liếc mắt cảnh cáo từ cô Đỗ Hoàng Vỹ biết bản thân đã lỡ lời vội vàng chuyển qua vấn đề khác không dám nhìn thẳng vào mắt cô. Cô không thèm nhìn anh ta lấy một cái chăm chú tập trung vào màn hình máy tính, cảm thấy mình như người dư thừa trong phòng cô Đỗ Hoàng Vỹ đứng dậy đi ra khỏi phòng, nghe tiếng cửa đóng lại cô mới dời tầm mắt sang chỗ khác lấy trong túi xách ra một tấm ảnh vuốt ve ôm vào lòng.
" Sẽ không lâu nữa đâu em sẽ không bao giờ xuất hiện trong cuộc sống anh và anh cũng không còn thấy chán ghét mỗi khi nhìn thấy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-anh-mot-doi-binh-an/3414774/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.