Nám Nám nhấc một chânlên, đạp cửa phòng ngủ ra, chân chấm chân phẩy rẽ sang bên giường mình, khôngthèm để ý phía sau bà mẹ đang đuổi theo và Oa Oa đang trong phòng, giật mìnhngã ngửa người ra kêu “ôi trời, ôi trời ơi”, nét mặt trông có vẻ rất chi là đauđớn, ít nhất thì đã xảy ra một chuyện to lớn đối với Nám Nám, đó là bị gãy chânvà tay.
“Em mới làm giáo viên Thể dục có hai mươi bảy ngày mà đã bị ngã thành ra thếnày rồi à?”. Oa Oa kích động, có phần xem thường Nám Nám chỉ được cái tứ chiphát triển, chỉ biết động chân động tay mà không biết động não, xét cho cùng,cũng chỉ là chỉ số IQ có hơi thấp một chút mà sao lại để bị ngã thành ra thếnày được? Trong thời buổi khủng hoảng kinh tế bây giờ, kiếm tiền thật không dễchút nào, ai ngã thì được, chứ sao lại để mình bị ngã bao giờ...
“Sao con biết nó bị ngã?”. Mạc Sầu hỏi con gái.
“Mẹ nhìn cái mặt tím bầm của nó thì biết”. Oa Oa vừa nói hết câu giải thích, bàliền nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ, lại vừa thấy hổ thẹn vì bản thân không đánglàm một người mẹ.
“Sau khi bị ngã thì nó gọi cho con đầu tiên, đây là nguyên nhân chính mà conbiết là nó bị ngã”. Oa Oa chậm rãi khẳng định tiếp.
Đứa con đáng chết này... Biết sống thế nào đây? Mạc Sầu đưa tay vuốt tóc NámNám đầy vẻ quan tâm: “Nám Nám, con không sao chứ?”
“Nó không sao. Nghe nói nó vừa bị ngã thì có thầy giáo gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167866/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.